Quý Tử Uyên mỉm cười, ghé vào lỗ tai cô xấu xa nói: “Nguyễn Nhan, cô muốn đưa người của mình ra nước ngoài, tôi còn chưa nói cho cô biết, bọn họ không thể xuất ngoại……”
Nguyễn Nhan đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt kinh ngạc nhìn anh tức giận nói: “Anh đã làm gì?”
“Tôi không làm gì cả. Tôi chỉ chặn thị thực của họ, tôi chỉ biết tên và thẻ căn cước của họ. Hiện tại bây giờ bọn họ không thể rời khỏi nơi này. Cô biết họ ở lại đất nước này thì sẽ không an toàn. Tôi có một câu, họ vẫn an toàn.”
Quý Tử Uyên che tay, châm điếu thuốc trong miệng, lúc nào cũng vậy tuy nói những lời độc ác nhưng khuôn mặt tuấn tú lại nở một nụ cười nhã nhặn giống như một nam tử hán tuấn tú.
Những gì anh ấy làm đã khiến cô không thể liên lạc với người của mình.
Nguyễn Nhan trong nháy mắt hiểu ra.
Tay phải của cô tức giận run lên, muốn lấy bàn tay tát vào mặt anh.
“Muốn đánh tôi?” Quý Tử Uyên nhướng mày, “Được, nhưng cô phải nghĩ tới hậu quả.”
Nguyễn Nhan giễu cợt, ” Cái gì bọ ngựa bắt ve sầu, phía sau là chim sẻ tôi hiểu rồi, Quý Thiếu thật lợi hại. Chỉ một đêm mà tôi, Minh Kiều, Tống Dung Đức, Nhạc Hạ Thu đều trở thành con cờ trong tay anh.” Cuối cùng anh là người chiến thắng, anh tính toán rất chu đáo những người như anh sẽ cô đơn đến chết, sẽ không có ai yêu anh bởi vì anh là một người quá máu lạnh. “
“Không sao, tôi không cần tình yêu, chỉ cần có được cô là được.” Quý Tử Uyên chẳng quan tâm mà chế nhạo.
Nguyễn Nhan “Ha” cười châm chọc, trong mắt hiện lên vẻ căm hận vô hạn, ” Anh coi trọng tôi quá. Thân thể của tôi không khác gì những người phụ nữ mà anh từng tiếp xúc trước đây. Tôi có, họ có, hoặc là.. .. Quý Thiếu bị ám ảnh bởi mùi hương người bạn trước đây của cô khi quen với anh, nhưng thật tiếc là Tiếu Nhi không còn sống, nếu không thỉnh thoảng hai chúng ta có thể đi đến đó thăm cô ấy, được không? Đối với Quý Thiếu, hẳn là khá thích thú.”
Xém chút bị lộ.
Đôi mắt Quý Tử Uyên lóe lên một bóng tối lạnh lùng nham hiểm.
Nhưng chỉ một lúc sau, anh ấy lại nhún vai dửng dưng, “Cô đừng chọc tức tôi vô dụng thôi. Lúc đó tôi đã quyết định như vậy thì cũng đã quyết định rồi. Quý Tử Uyên cả đời này đều sống ích kỉ, tùy tiện như vậy, cho dù bây giờ có chết xuống mười tám tầng địa ngục cũng không thành vấn. “
Dừng một chút, anh nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt nhỏ mịn của cô, ” Trải qua sự việc lần này, cô đã tự vạch trần nhược điểm của mình. Nguyễn Nhan, cô uy hiếp tôi cũng vô dụng, có thể thấy cô không sợ chết nhưng trước khi xảy ra điều không hay cô vẫn sắp xếp ổn thỏa cho người của mình. Chứng tỏ cô vẫn quan tâm đến bọn họ, muốn cứu bọn họ cô tự mình lựa chọn đi hãy làm người phụ nữ của tôi, còn không muốn cứu bọn họ thì tôi chỉ có thể đưa bọn họ đi. Không nói đến chuyện Nhạc Hạ Thu bị bắt cóc, bọn họ đi theo cô chắc có không ít chuyện phạm pháp. Nếu tra ra, e rằng sẽ không giữ được tính mạng. “
Nguyễn Nhan ngước nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh.
Lúc đó, cô thực sự muốn đâm chết anh ấy.
Nhưng Quý Tử Uyên không phải là Nhạc Hạ Thu, cô không có khả năng đó.
Cô cảm thấy Quý Tử Uyên giống như một con quỷ, lúc còn sống là thân thể của Nhạc Tiếu Nhi, bây giờ là thân thể của Nguyễn Nhan.
Kiếp trước cô đã làm những chuyện xấu gì mà kiếp này cô lại có thể gặp loại đàn ông này.
“Cô tự mình quyết định đi, tôi đói bụng rồi nhưng là vì cô nên tôi còn chưa ăn sáng”
Quý Tử Uyên chậm rãi ngồi xuống ghế ăn, trên bàn còn có một bữa sáng đặc sắc còn nóng hổi.
Anh ấy dùng dao và nĩa cắt quả trứng luộc.
Nguyễn Nhan hít sâu một hơi, nhắm mắt lại và mở ra lần nữa, bên trong mắt như có nước đọng.
Cô ấy bước đến gần anh và buồn bã nói: “làm người phụ nữ của anh trong bao lâu.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!