“Tống Thiếu, xin lỗi, chúng tôi cứ nghĩ là Nhạc tiểu thư đang ngủ, hẳn là buổi tối có bác sĩ tới kiểm tra là có vấn đề.” Bảo vệ bực bội nói.
“Điều tra, ngay lập tức đi điều tra camera giám sát cho tôi.”
Tống Dung Đức ra lệnh trong khi đứng dậy thay quần áo, trong chốc lát trong đầu anh ấy đã hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Sau khi cúp điện thoại, anh ấy lập tức bấm gọi điện thoại cho Quý Tử Uyên.
“Anh có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?.” Sau khi kết nối, Quý Tử Uyên đè nén sự giận giữ đến khi có thanh âm truyền tới.
“Quý Tử Uyên, Nhạc Hạ Thu mất tích, chuyện này là không phải Hoắc Anh Tuấn nhờ anh giúp đỡ không.” Tống Dung Đức hỏi, “Cô ấy đang ở trong bệnh viện, ở ngoài cửa có bảo vệ, thậm chí mất tích mấy giờ đồng hồ rồi đến bây giờ mới phát hiện. Tôi đã hỏi qua bảo vệ, có lẽ là bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe vào ban đêm có vấn đề.”
“Anh cảm thấy tôi cùng Hoắc Anh Tuấn nội ứng ngoại hợp bắt cóc Nhạc Hạ Thu?” Quý Tử Uyên lạnh lùng hỏi, xoa lông mày.
“Tôi không nghi ngờ anh, nhưng tôi không nghĩ ra lý do nào khác.” Tống Dung Đức bực bội mà nói, “Những bảo vệ kia đều là người của Tống Đường, có thể bắt người dưới trướng của họ không phải người thường có thể làm được. Người hận Nhạc Hạ Thu chỉ có hai người là Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn.”
“Chuyện này tôi cũng không rõ lắm.”
Quý Tử Uyên lạnh nhạt nói, “Tôi cũng không có nghe Hoắc Anh Tuấn nói qua.”
“Tôi mặc kệ là anh không biết hay là giả vờ không biết. Một người sống sờ sờ ở trong bệnh viện của anh mà mất tích, bệnh viện do anh điều hành nên anh phải chịu trách nhiệm này.” Tống Dung Đức đã không còn kiên nhẫn nữa, anh biết Hoắc Anh Tuấn là một người rất tàn nhẫn, Nhạc Hạ Thu mất tích lâu như thế này cũng không biết còn sống hay đã chết.
“Tử Uyên, coi như tôi cầu xin anh, tôi nợ Nhạc Hạ Thu rất nhiều, cô ấy cũng rất khổ sở. Tôi vốn định đưa cô ấy ra nước ngoài. Tại sao trước đây tôi không đưa cô ấy đi.”
Tống Dung Đức tràn ngập đau khổ cầu xin, “Nếu cô ấy có xảy ra chuyện gì thì cả đời này tôi sống sẽ cảm thấy tội lỗi.”
“Việc Nhạc Hạ Thu mất tích, tôi sẽ cho người điều tra thăm dò, tôi hi vọng anh cũng điều tra rõ ràng, tôi sẽ không tham gia vào chuyện giữa anh và Hoắc Anh Tuấn.”
Quý Tử Uyên vội vàng tắt máy liền gọi điện cho Hoắc Anh Tuấn nhưng không ai trả lời. Anh ấy đành phải thông báo bệnh viện điều tra cụ thể việc Nhạc Hạ Thu mất tích.
. . .