Lâm Minh Kiều có chút cảm động nên im lặng: “Tối nay tôi tổ chức tiệc ăn mừng, anh có thể đi cùng tôi.”
“Được.”
Tống Dung Đức hai mắt sáng lên, gật đầu.
Ở tầng dưới.
Nguyễn Nhan gọi điện cho tài xế riêng, người này nói bị tắc đường nếu đến đây phải mất hơn mười phút, nên cô đang đợi.
Sau khi đặt điện thoại xuống, một thân hình cao lớn đột nhiên từ phía sau che khuất, giọng nói lười biếng của Quý Tử Uyên vang lên trên đầu cô, “Em đi đâu, tôi có thể đưa em đi.”
“Không dám làm phiền anh, tài xế đang đến.” Nguyễn Nhan lùi lại một bước không chút lưu tình, khéo léo từ chối.
Quý Tử Uyên vui vẻ nhìn cô, hôm nay cô mặc một chiếc áo len dệt kim màu trắng và quần jean xanh bên dưới, trông cô rất giản dị và bình thường, không giống những nữ minh tinh mà anh từng tiếp xúc trước đây, mỗi lần tham dự tiệc rượu thì luôn ăn mặc chưng diện, đẹp mắt thì có đẹp mắt nhưng rất nhàm chán. Nguyễn Nhan thì không giống như vậy, đáng người cao gầy, rất có khí chất, khuôn mặt thanh tú, mặc cái gì cũng toát lên vẻ đẹp của minh tinh đầy khí chất.
.
“Nguyễn Nhan, em đã từ chối tôi bao nhiêu lần rồi.” Quý Tử Uyên đút một tay vào túi quần, khuôn mặt tuấn tú quyến rũ lại có chút tà khí, “Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn.”
“Quý Thiếu, tôi thật sự không muốn nghĩ đến chuyện yêu đương.” Nguyễn Nhan lễ phép nói, “Tôi chỉ muốn chăm chỉ làm việc.”
“Tôi biết.” Quý Tử Uyên lấy ra bật lửa và hộp thuốc lá, “Em còn chưa muốn yêu đương với kết hôn.”
Sắc mặt Nguyễn Nhan hơi thay đổi, vừa rồi cô nói câu này trên lầu, cô tưởng chỉ có Tống Dung Đức và Hoắc Anh Tuấn nghe trộm, không ngờ anh ấy lại nghe thấy, “Không thể đoán ra được, Quý tổng là người có thân phận hiển hách, lại đứng ở cửa mà nghe lén.”
“Tống Dung Đức và Hoắc Anh Tuấn thân phận cũng không phải không hiển hách, cũng đã nghe trộm.” Quý Tử Uyên cười nửa miệng nhìn cô, “Nhưng là lần đầu tiên tôi làm chuyện như vậy, có lẽ là tôi muốn hiểu rõ em nên mới quan tâm em suy nghĩ về những gì?”
Nguyễn Nhan thầm nói: “Đó là những lời thật lòng của tôi.”
Quý Tử Uyên gật đầu, “Tốt lắm, kỳ thật tôi cũng không muốn yêu đương kết hôn, chúng ta rất có chung chí hướng, nhưng tôi có nhu cầu, em có thể ngủ với tôi, chúng ta làm bạn trên giường.”
“Thực xin lỗi, tôi sợ bị nhiễm bệnh.” Nguyễn Nhan giễu cợt nói.
Quý Tử Uyên cũng không tức giận, có thể bởi vì anh ấy đã bị cô làm cho tức giận quá nhiều lần rồi, khả năng chịu đựng cũng tốt hơn rất nhiều, “Đừng lo lắng, tôi là bác sĩ, về phương diện này thì có thể tôi sẽ quan tâm hơn em, nếu như em quan tâm, tôi có thể làm một bản báo cáo kiểm tra sức khỏe cho em xem.”
Đột nhiên đối mặt với Quý Tử Uyên kiên nhẫn như vậy, Nguyễn Nhan đành phải ngước nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!