Vào buổi tối, cô và Tống Dung Đức ôm Đan Nguyệt tham dự bữa tiệc.
Tống Dung Đức mặc âu phục màu trắngCuối cùng Lâm Minh Kiều chỉ có thể mặc váy dài màu đen.
Đương nhiên, váy dài này không thể phác họa đường cong chữ S trước kia, nhưng che hết sự mập mạp của cô.
, bên trong là áo sơ mi, cà vạt, đôi mắt đào hoa và nhan sắc tuấn tú làm cho anh ta giống như đang đi thảm đỏ, hào quang rạng rỡ.
Lâm Minh Kiều cảm giác mình rất đau khổ, có lẽ cô là người phụ nữ đầu tiên trở thành nhân vật làm nền cho người kia,
Cô vừa đi vào thì thấy rất nhiều cô gái trẻ tuổi sáng mắt nhìn Tống Dung Đức, sau đó lại nhìn Lâm Minh Kiều, ánh mắt trở nên khó nói hết. . . .
Lâm Minh Kiều: “. . .”
Có cần quá đáng như thế không, cô cũng từng là người đẹp đó.
Cô thề ngày mai cô nhất định sẽ bắt đầu giảm béo, tranh thủ trong ba tháng khôi phục lại dáng người hoàn mỹ nhất.
“Minh Kiều. . . .”
Khương Tuyết Nhu mặc lễ phục màu xanh vỏ cau ưu nhã đi tới, gần một tháng không gặp, dường như cô càng đẹp hơn, bờ vai và xương quai xanh duyên dáng lấp lánh dưới ánh đèn, cả người uyển chuyển phát sáng giống như một yêu tinh vô cùng xinh đẹp.
Hoắc Anh Tuấn bên cạnh mặc âu phục màu đậm, khuôn mặt hoàn mỹ không thể bắt bẻ cũng tỏa ra sự dịu dàng, hai người dắt theo cặp sinh đôi, Hiểu Khê mặc váy công chúa, Hiểu Lãnh mặc âu phục nhỏ, giá trị nhan sắc của cả nhà này luôn đứng đầu.
Các khách mời nhìn bọn họ rồi xì xào bàn tán.
“Hai đứa con của Hoắc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu thật là dễ thương, làm cho tôi cũng muốn sinh con.”
“Dẹp đi, cô cho rằng muốn sinh đôi thì dễ lắm à, hơn nữa chúng ta cũng không có đẹp như Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn.”
“Hơn nữa có phải hai người này đã phục hôn rồi không, nghe nói Lương Duy Phong bị xử tử.”
“Không biết, chẳng qua hai người này giống như không làm việc, suốt ngày đi du lịch.”
“Ôi, mẹ của Khương Tuyết Nhu là bà trùm dầu mỏ, nghe nói cha Hoắc Anh Tuấn cũng là chủ tịch Garson, đây là công ty xuyên quốc gia đứng trong top 100 toàn cầu, hai người này không làm việc thì cũng có tiền xài không hết.”
“Haiz, số mệnh tốt ghê, nghe nói tài sản của hai người này cộng lại có thể rung chuyển một quốc gia, bọn họ không những có lâu đài cổ, du thuyền, máy bay tư nhân, đảo tư nhân nhỏ mà còn có trang trại rượu riêng, tài sản của chúng ta không là gì cả.”
“. . .”
Khương Tuyết Nhu nghe thấy thì im lặng.
Tài sản của Khương Tụng liên quan gì đến cô chứ, cô cũng không có nhiều như thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!