“Tôi không muốn.” Hoắc Anh Tuấn uốn éo người, nhìn hình tượng nũng nịu kia khiến Kiều Nhất muốn nổi da gà, cô thật sự không biết Khương Tuyết Nhu làm sao lại đối mặt với Hoắc Thiếu như vậy, quả nhiên đúng là chân ái.
“Vậy thì cháu muốn mặc cái gì?” Khương Tuyết Nhu thở dài hỏi?
Hoắc Anh Tuấn cười toe toét, hàm răng trắng sáng loé lên, “Lần trước Lãnh Lãnh mặc bộ đồ nhìn rất đẹp, tôi rất thích.”
Khương Tuyết Nhu: “…”
Hoắc Anh Tuấn nói tiếp: “Còn có, hôm qua trên hành lang có anh trai kia mặc bộ quần áo của Siêu Nhân Điện Quang cũng đẹp mắt.”
Kiều Nhất xấu hổ, Hoắc Thiếu ăn mặc như thế, thì mọi người sẽ thấy anh ấy có gì đó không bình thường.
“Thế nhưng dì muốn nhìn cháu mặc bộ quần áo này hơn.” Khương Tuyết Nhu trong mắt chợt hiện lên một tia mất mát, “Dì nghĩ Anh Tuấn mặc bộ này trông đẹp trai hơn và đây là bộ đồ dì đặc biệt chọn cho cháu, cháu không thích quần áo dì chọn sao?”
Sau khi cô ấy nói xong, lông mi của gương mặt tuyệt sắc lay động lòng người khẽ rũ xuống, bộ dáng trông rất khổ sở.
Hoắc Anh Tuấn vừa nhìn thấy liền hoảng sợ, vội xua tay, “Không không, tôi thích mặc, Tuyết Nhu, dì đừng khó chịu, tôi sẽ mặc.”
Anh ấy nói xong liền nhanh chóng giật lấy quần áo.
“Anh Tuấn, cám ơn.” Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, vui vẻ.
Hoắc Anh Tuấn nhe răng, nhếch miệng.
Kiều Nhất cũng không thèm nhìn anh ấy nhanh chóng bước đến cửa đi ra ngoài.
Chắc chắn, chỉ cần Hoắc Thiếu và Khương tiểu thư ở cùng nhau, dù có ngốc hay không cô ấy cũng sẽ tận tình chăm sóc anh ấy.
Khương Tuyết Nhu giúp Hoắc Anh Tuấn cởi áo khoác, nói nhỏ: ” Anh Tuấn, sau này phải học cách tự mặc quần áo, không phải lúc nào cũng có thể để dì mặc cho cháu, nhìn này, cúc áo đều được cài nút như thế này.”
“Ồ, nhưng tôi là con nít, tôi không muốn động tay.” Hoắc Anh Tuấn rất tự nhiên nói.
“Đứa nhỏ đều phải tự học, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh đều tự mình mặc quần áo vào.” Khương Tuyết Nhu khuyên bảo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!