“Các người là ai?” Thương Mỗ sắc mặt lạnh băng.
Từ nhỏ, dù đã gặp nguy hiểm nhiều lần nhưng đi đâu anh cũng mang theo những vệ sĩ ưu tú nhất, đây là lần đầu tiên anh gặp phải tình huống như thế này.
Nhóm người đó không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của anh mà chỉ tập trung động thủ.
Mặc dù Thương Mỗ có tuyệt kỹ đến đâu nhưng trong tay anh không có vũ khí. Đối mặt với nhiều người như vậy, một bàn tay vỗ không thành tiếng, chẳng mấy chốc trên thân, cánh tay đều có vết thương bầm tím. Cuối cùng anh ấy không thể chống đỡ nổi khi bị người từ phía sau tấn công, đánh anh ngất xỉu.
Sau khi anh ngất đi, một đám người ném Thương Mỗ lên xe, dẫn đầu là một lão đại lập tức bấm một dãy số, “Lương tổng, xong rồi.”
“Anh trốn ngay đi, đừng để người khác phát hiện.” Lương Duy Phong nhẹ giọng nói.
“Được.”
Sau khi kết thúc, Lương Duy Phong nhanh chóng gọi điện thoại cho Khương Kiều Nhân, “Cô đã bị Thương Mỗ nghi ngờ.”
“Cái gì?”Khương Kiều Nhân sửng sốt, thấp giọng nói, “Khương Tuyết Nhu hẳn là đã nói cái gì.”
“Hôm nay Thương Mỗ đến Thanh Đồng để nghe ngóng tin tức của cô. Không ít người biết những việc ngu ngốc mà trước kia cô đã làm. Cũng may là ở Thanh Đồng tôi đã sớm chuẩn bị kỹ lưỡng, bố trí tai mắt. Trợ lý của Thương Mỗ đã chết, còn anh ta đã bị tôi bắt.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!