Đọc nhanh hơn 400 chương TẠI ĐÂY
—
Đỗ Quyên lập tức trách móc: “Bác sĩ đánh người, bác sĩ của bệnh viện này muốn đánh chết chúng tôi.”
“Mẹ, người phụ nữ này chắc chắn qua lại với đàn ông trong bệnh viện, cô ta lẳng lơ giống như mẹ mình vậy, nằm viện cũng không yên phận.” Nguyễn Bân lớn tiếng nói, anh ta chắc chắn dáng vẻ của Quý Tử Uyên chỉ là chó đội lốt người, có quan hệ với Nguyễn Nhan.
“Các người. . . Các người khinh người quá đáng, cha tôi cầm dao đâm tôi phải vào bệnh viện, tôi chỉ muốn lấy lại công bằng cho mình, tôi làm máy rút tiền của mấy người cũng đủ rồi, hôm nay mấy người có ồn ào suốt đêm thì tôi cũng sẽ không rút đơn kiện.”
Nguyễn Nhan lộ vẻ tức giận, sau đó che lấy vết thương, hai mắt nhắm lại ngất xỉu trên người Nhạc Tình.
Dáng vẻ kích động đến mức ngất đi.
Nhạc Tình hoảng sợ nói: “Bác sĩ Quý, làm sao bây giờ, Nguyễn Nhan ngất xỉu rồi.”
“Tôi đưa cô ấy đến phòng cấp cứu.”
Quý Tử Uyên nói xong thì bế Nguyễn Nhan lên, lúc anh rời đi còn trừng mắt với hai mẹ con Nguyễn Bân: “Gọi bảo vệ đuổi người gây sự ra ngoài.”
Nguyễn Bân và Đỗ Quyên lập tức ngây người.
Bọn họ không tin Nguyễn Nhan thật sự ngất đi, chắc chắn là cố ý.
Nhưng người khác không nghĩ vậy, người vây xem chán ghét nhìn bọn họ.
“Người ta tức giận đến ngất đi, đúng là quá đáng.”
“Tôi nghe cô gái kia nói cha cô ấy đâm cô ấy bị thương, chuyện này vốn là phạm pháp, rất bình thường mà.”
“Không muốn ngồi tù nên đến bệnh viện làm ầm lên chứ sao.”
“. . .”
Đỗ Quyên và Nguyễn Bân bị chỉ trích, đồng thời bảo vệ bệnh viện cũng tới kéo hai người rời khỏi bệnh viện, chẳng qua không kéo ra ngoài mà đưa vào nhà kho.
. . .
Quý Tử Uyên ôm Nguyễn Nhan vào thang máy, chẳng qua anh không đến phòng cấp cứu mà là đến phòng nghỉ của anh.
Sau đó anh đặt Nguyễn Nhan đang “Hôn mê” lên giường: “Được rồi, đừng giả vờ nữa, chỗ này chỉ có hai chúng ta.”
Nguyễn Nhan mở mắt ra, cô còn nghĩ Nhạc Tình phối hợp, không ngờ Quý Tử Uyên lại nhảy vào diễn.
“Diễn không tệ.” Quý Tử Uyên cười như không cười nhìn cô.
Nếu Thang Nhược Lan dùng chiêu này thì anh sẽ cảm thấy chán ghét muốn chết, nhưng Nguyễn Nhan dùng thì anh lại cảm thấy thú vị.
“Bình thường thôi.” Nguyễn Nhan không hoang mang ngồi dậy, chẳng qua lúc cô đứng dậy thì kéo căng vết thương ở lưng, cô đau đớn nhíu mày lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!