Sơn trang Hoắc Thị.
Trên bàn ăn dài, Khương Tuyết Nhu đang ăn thì phát hiện tất cả mọi người không cầm đũa mà nhìn cô.
Cảnh tượng này, có chút xấu hổ.
“Mọi người nhìn con làm gì, không ăn sao.” Cô gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào chén Hiểu Khê.
Ông cụ Hoắc khen ngợi nói: “Tuyết Nhu, con là ân nhân của nhà họ Hoắc, lần này Hoắc Thị có thể thoát khỏi khủng hoảng đều là công lao của con.”
Bà cụ Hoắc mở to mắt: “Ông phải xin lỗi người ta, trước kia chúng ta còn cho rằng con bé không xứng với Hoắc Anh Tuấn, chúng ta thật là nông cạn.”
“Phải phải phải, tôi nông nạn.” Ông cụ Hoắc là người kiêu ngạo lại không ngừng xin lỗi.
Hoắc Chân cũng cũng cầm ly lên: “Tuyết Nhu, cám ơn con.”
Hoắc Nhã Lam cũng cười nói: “Hoắc Anh Tuấn có thể gặp được con là may mắn của nó.”
Ngay cả Hoắc Văn cũng chủ động mở miệng: “Trước kia. . . Tôi đắc tội với cô, tôi xin lỗi.”
Khương Tuyết Nhu rất bất ngờ, cô và Hoắc Văn luôn bất hòa, không ngờ Hoắc Văn sẽ chủ động nói xin lỗi cô.
Chẳng qua người ta đã thể hiện sự chân thành, chuyện quá khứ cũng không cần thiết phải so đo.
Cô giơ lên chén trà: “Mọi chuyện đã qua rồi.”
“Đúng vậy, sau này chúng ta là người một nhà.” Hoắc Anh Tuấn cười tủm tỉm ôm eo cô.
Trên mặt Khương Tuyết Nhu nóng bỏng, không nhịn được đánh anh một cái, người một nhà gì chứ, hiện tại cô còn chưa ly hôn.
Ông cụ Hoắc thấy được sự lo lắng của cô thì nghiêm túc nói: “Hoắc Anh Tuấn, cho dù thế nào thì con cũng phải nghĩ cách để con bé nhanh chóng ly hôn với Lương Duy Phong, không thể cứ kéo dài như thế.”
“Lúc trước con muốn làm nhưng chẳng qua Hoắc Thị gặp chút chuyện nên phải hoãn lại.” Hoắc Anh Tuấn giải thích.
“Con phải nhanh một chút.” Hoắc Chân bỗng nhiên nói: “Hình như Kim Duệ vừa ký hợp đồng một đơn hàng quốc tế, giá cổ phiếu tăng mạnh, giá trị thị trường cũng tăng lên một nghìn năm trăm tỷ, nếu nhà họ Quý không chèn ép thì chỉ sợ bọn họ đã thành tập đoàn y dược lớn nhất trong nước.”
“Không thể nào.” Hoắc Văn giật mình: “Không phải trước đó Hoắc Thị luôn chèn ép anh ta à, anh ta còn có thể xoay người sao.”
“Lương Duy Phong không đơn giản.” Hoắc Chân cau mày nói: “Còn có chút gian xảo.”
“Cậu, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.” Hoắc Anh Tuấn gật đầu, tâm trạng vốn không tệ lắm, hiện tại lại trở nên nặng nề.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!