Khương Kiều Nhân gật đầu, tỏ vẻ rộng lượng nói: “Trước kia con rất khó chịu, hiện tại con đã nghĩ thoáng hơn, chỉ cần có mẹ là được, mà con nghĩ chú Thương cũng không muốn mẹ và ông ta tiếp xúc với nhau, chú Thương đối xử rất tốt với mẹ, cũng chấp nhận con, con không hi vọng hai người cãi nhau, ông ta coi Khương Tuyết Nhu là con gái của mình cũng không quan trọng, dù sao con sẽ trả thù Khương Tuyết Nhu, con cũng không cần ông ta hối hận hay xin lỗi, chỉ làm cho ông ta càng thêm dây dưa.”
Khương Tụng vui mừng gật đầu, đồng thời Khương Kiều Nhân cũng nhắc nhở bà ta, lần sau bà ta nhìn thấy Diệp Gia Thanh thì tránh xa một chút, bà ta cũng cũng không muốn mình và Thương Dục Thiên xảy ra mâu thuẫn.
Bà ta suy nghĩ, sau đó nói với vệ sĩ: “Cậu đừng nói chuyện ngày hôm nay cho ông chủ.”
“Vâng.” Vệ sĩ cung kính gật đầu.
Khương Kiều Nhân lại nói: “Mẹ, mẹ không muốn nhận Diệp Gia Thanh, chẳng qua Diệp Gia Thanh có thể chạy tới tìm mẹ, con thấy ông ta vẫn chưa quên tình cũ với mẹ, ông ta cũng có chút quyền lực ở đây, nếu ông ta điều tra được thì. . . Có thể sẽ hơi phiền phức, nói không chừng sẽ xuất hiện ở trước mặt chú Thương, hay là mẹ cho người xóa video giám sát ở ven đường đi.”
Khương Tụng nhớ Thương Dục Thiên rất hay ghen thì cũng đồng ý với Khương Kiều Nhân, bà ta lập tức nói vệ sĩ xóa hết video giám sát có mặt bà ta trong đó đi.
…
Bên kia Diệp Gia Thanh ngơ ngác lên xe, tài xế thấp thỏm nhìn ông một cái: “Ông còn muốn đến kiểm tra kho hàng mới không?”
“Không đi nữa.”
Diệp Gia Thanh lấy lại tinh thần, lập tức gọi cho Khương Tuyết Nhu: “Con đang ở đâu?”
“Cha, con đang ở tập đoàn Hồng Nhân.”
“Tối nay con về nhà họ Diệp, cha có lời muốn nói với con.” Diệp Gia Thanh nói xong thì cúp máy.
Khương Tuyết Nhu hiếm khi nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của ông, cũng không dám chậm trễ, cô làm xong công việc thì quay về nhà họ Diệp.
Trong phòng khách, Diệp Gia Thanh ngồi trên ghế sô pha cầm một tấm hình, ông nhìn rất tập trung, không phát hiện ra cô đã về.
Khương Tuyết Nhu đi qua mới phát hiện là tấm ảnh chụp chung của Diệp Gia Thanh và Khương Tụng lúc còn trẻ, hai người ôm nhau rất ngọt ngào trên thảo nguyên.
“Cha, thì ra cha và mẹ có chụp ảnh chung.” Khương Tuyết Nhu cười trêu chọc: “Trước kia con chưa thấy cha lấy ra.”