” Đúng rồi, mấy bộ quần áo mà Khương Tuyết Nhu chọn giúp Thiếu gia, Thiếu gia muốn vứt đi sao?”
“Tại sao lại vứt bỏ? Tôi nhiều tiền lắm sao? Đem về mặc đi.” Thương Mỗ cầm lấy tách trà rời đi.(🤣🤣, vừa mới nói mấy đời tiền tiêu không hết, anh có cần vả miệng sớm vậy không)
Thuộc hạ của anh ngẩn ra, thiếu gia từ khi nào lại thích mặc đồ sáng màu như vậy.
Không phải Thiếu gia đến để báo thù cho lão phu nhân sao? Sao lại có vẻ giống như là đã có tình ý gì rồi.
Sau khi trở về biệt thự Hoắc Thị.
Hoắc Anh Tuấn lợi dụng lúc Khương Tuyết Nhu đi tắm cho hai đứa nhỏ, gọi điện thoại cho Lục Minh Anh, “Cha có nghe nói đến Thương Mỗ chưa?”
“Họ Thương?” Lục Minh Anh hơi khó hiểu.
“Đúng vậy, người này mới ngoài hai mươi tuổi, gần đây liên tục xuất hiện bên cạnh Tuyết Nhu. Con cảm thấy có chút trùng hợp, Tuyết Nhu nói cậu ấy cũng có một tấm thể đen giống con.”
“Cha chưa bao giờ nghe nói đến Thương Mỗ,” Lục Minh Anh nói, “Nhưng Thương Dục Thiên và vợ ông ấy có một đứa con trai cũng chừng tuổi này, dù sao thì Thương gia cũng có rất nhiều người, có thể không phải là cậu ấy. Đặc biệt là ở nước L, các ngân hàng ở đó cơ bản đều do người của Thương Gia kiểm soát.”
“Cậu ấy nói cậu ấy đến từ nước L.” Hoắc Anh Tuấn nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!