“Được rồi, chồng à, con bé là con gái của tôi tờ giấy giám định quan hệ mẹ con không thể lừa được ai.” Trác Tụng trừng mắt nhìn Thương Dục Thiên.
Thương Dục Thiên khịt mũi, “Con bé phẫu thuật thẩm mỹ.”
Với đôi mắt khắc nghiệt như anh, anh có thể nhìn thấy nó trong nháy mắt.( siêu nhân vậy)
Anh vốn dĩ ghét những người phụ nữ được tạo hình không thật, cứng đờ, đường nét trên khuôn mặt cũng không tự nhiên bằng một nửa Trác Tụng.Theo lý thuyết, năm đó anh lần đầu nhìn thấy Trác Tụng liền sinh lòng hảo cảm,con gái của cô, anh hẳn là sẽ không chán ghét, nhưng không hiểu sao, trong tiềm thức anh lại cảm thấy Khương Kiều Nhân này có chút giống Trác Tụng, nhưng không phải là Linh khí mà Trác Tụng có khi còn trẻ.
Khương Kiều Nhân sắc mặt trở nên cứng ngắc.” Con không phải cố ý phẫu thuật thẩm mỹ. Mấy năm trước con đã đắc tội một số người có thế lực trong nước, con phải phẫu thuật thẩm mỹ rồi rời đi. Đây là ảnh trước đây của con.”
Cô bật điện thoại và đưa nó lên để tìm những bức ảnh trước đó.
Nhờ có ngoại hình giống Khương Trạm hơn nữa cô ấy trước đây có phần giống với Khương Tuyết Nhu.
Trác Tụng nhìn mấy tấm ảnh chụp xong, bà ấy cũng không có chút nghi ngờ nào, đặc biệt là bà cũng từng nhìn thấy ảnh chụp của Khương Trạm, tuy rằng Khương Trạm đã lớn tuổi, nhưng bà có thể nhìn ra lông mày của bà cũng có phần giống với anh trai mình.
“Hừ.” Khương Kiều Nhân gật đầu, “Cậu không sao cả, dù sao con cũng bị bắt cóc hơn mười năm…”
“Con bị bắt cóc à?” Con ngươi của Trác Tụng mở to.
“Ừm, năm bốn tuổi, khi đi chơi cùng cậu và mọi người, vì chạy loạn nên bị người ta bắt cóc, trước nay ở quê.” Khương Kiều Nhân nói nửa thật nửa giả, “Cậu và bà chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm con. Cuối cùng họ đã tìm thấy con vài năm trước, và họ gửi con đến trường đại học vì mối quan hệ của họ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!