Lúc mới tỉnh lại nhìn điện thoại di động, hơn ba giờ sáng, rõ ràng lúc trước mệt muốn chết, nhưng đồng hồ sinh học từ trước đến nay vẫn khiến cô tỉnh lại vào lúc này.
Quấn chăn trở mình, ngẩn người nhìn lên trên trần nhà một lát, cô lại theo thói quen sờ xuống dưới gối, nơi đó không có gì, hoàn toàn trống rỗng. Có chút ảo não xốc chăn ra bước xuống giường, cuối cùng cũng tìm được hàng tồn kho của mình trong khoang hành lý.
Thuận thế ngồi xuống bên cạnh vali hành lý, châm lửa, hút thuốc, cuối cùng là nhả mây phun sương, toàn bộ động tác liền một mạch như hành vân lưu thủy, vô cùng tiêu sái.
Ánh trăng mông lung xuyên thấu qua màn che chiếu lên người Sơ Niệm, thân thể không một mảnh vải, da thịt trắng nõn mềm mại, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, còn có một đôi chân ngọc mảnh khảnh không chút khuyết điểm, dưới ánh trăng đêm như vậy, lại vô cớ có thêm một chút hương vị tình sắc.
Đầu ngón tay trắng như tuyết mảnh khảnh bóp điếu thuốc, đầu điếu thuốc bị đốt cháy, ở trong căn phòng tối tăm phát ra ánh sáng nửa sáng nửa mờ, trong làn sương khói lượn lờ, ánh mắt của cô có chút mê ly. Không biết có phải nghĩ chuyện có chút xuất thần hay không, lúc hút xong điếu thuốc cuối cùng, "Lão Yên Thương" (ý nói người hút thuốc sành điệu) thế nhưng còn sặc.
Cô ho nhẹ vài tiếng dập tắt điếu thuốc, lúc vén chăn lên giường, đột nhiên nhớ tới trò "đùa giỡn" lúc trước của mình, hé miệng cười cười, cũng không biết người nọ có thể đi qua hay không, nếu không đi, vậy —— thật sự là lãng phí một phen tâm ý của cô.
??????
Lần này Sơ Niệm trở về vừa vặn cũng là kỳ nghỉ hè, tự nhiên cô cũng không còn có thể dùng những lý do như trước kia để có thể rời đi sớm một chút. Cuộc sống hàng ngày không khác gì một con cá muối, không phải cùng mẹ cô đi dạo phố mua quần áo chính là cùng hội bạn của mẹ cô uống trà chiều, đương nhiên, thỉnh thoảng còn phải làm nền cho Sơ Uyển, nghe cô khoe khoang về vị hôn phu của mình trong nhiều tình huống khác nhau.
Mỗi lần cô nhắc tới người kia, trong lòng Sơ Niệm đều cảm thấy buồn cười, ngoại trừ ngày đính hôn, đến bây giờ mình vẫn chưa gặp Lục Trạch một lần nào nữa, cho nên cô thật sự không biết người thường xuyên đến nhà bái phỏng, rốt cuộc là "vị hôn phu" nào của chị mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!