Giọng Trần Thiên Hạo rất nghiêm trọng, nếu như lúc đầu anh chỉ đơn giản muốn giúp Hoa Nhụy, bây giờ nó lại liên quan đến những gì anh tìm kiếm.
Không ngờ trên thế giới lại có chuyện trùng hợp đến vậy.
Anh không khỏi nhớ đến những bức hình ở nhà Hoa Tiểu Bình.
Chẳng nhẽ bọn họ có liên quan đến đầu sói.
Ký hiệu bộ đội đặc chủng của quân bộ, lúc Thanh Long chưa đến Trần Thiên Hạo đã bảo anh ta điều tra rồi, quân bộ ở bốn biên cương không có bất kỳ dữ liệu gì liên quan đến ký hiệu này.
Loạn quá!
Mọi chuyện phát triển đến bây giờ khiến Trần Thiên Hạo không có chút manh mối nào, nó rối như tơ vò, không thể tìm được chỗ để cởi nút thắt.
Bây giờ chỉ có thể chờ Hoa Tiểu Bình tỉnh lại.
Tiết Thiên Linh biết Trần Thiên Hạo đang cuống cuồng tìm kiếm manh mối.
Cho nên ông sử dụng phương pháp kích thích bằng châm cứu để Hoa Tiểu Bình mới phẫu thuật xong nhanh chóng khôi phục ý thức.
Đương nhiên phương pháp này gây tổn thương rất lớn cho người bệnh. Tiết Thiên Linh chắc chắn sẽ không nói chuyện này ra.
Trong phòng bệnh.
Hoa Nhụy vui vẻ nhìn Hoa Tiểu Bình đã tỉnh lại.
"Bố, bố cảm thấy thế nào?"
Hoa Tiểu Bình bất lực lắc đầu, gương mặt lộ ra vẻ áy náy.
"Nhụy Nhụy, thà con để bố chết đi cho xong".
"Bố, bố nói gì vậy", Hoa Nhụy tức giận nói.
Gương mặt Hoa Tiểu Bình tái mét, ông ta nhìn phòng bệnh liền biết Trần Thiên Hạo giúp đỡ.
Ông ta không kìm được cảm kích nhìn Trần Thiên Hạo.
"Cậu Trần, cảm ơn cậu".
Trần Thiên Hạo gật đầu, định mở miệng hỏi nhưng Hoa Nhụy còn đang ở đây, anh không biết có nên hỏi không.
Anh đắn đo nhìn Hoa Nhụy, Hoa Tiểu Bình liền hiểu ra nói với Hoa Nhụy.
"Nhụy Nhụy, con đi ra ngoài một lúc, bố muốn nói mấy câu với cậu Trần".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!