“Kính coong!”
Chuông cửa ngoài cổng biệt thự đột nhiên réo lên.
Hai người giật mình kinh ngạc. Tiền Cẩm Lâm lưu luyến buông tay khỏi người Trần Thiên Hạo.
Cô ta thầm nghĩ, chẳng lẽ Hoa Nhụy lại tới nữa?
Sắc mặt cô ta trở nên rét lạnh, quay người đi mở cửa.
“Rốt cuộc cô muốn gì vậy hả?”
Vừa mới dứt lời, cô ta liền bị người xuất hiện ở ngoài cửa làm cho sững sờ.
Người tới là nhóc 13, và cả Bạch Hổ.
Hai người ngơ ngác không hiểu Tiền Cẩm Lâm nói vậy là có ý gì.
Sắc mặt nhóc 13 dần trở nên khó coi.
“Ở đây không chào đón tôi, tôi muốn về nhà”.
Dứt lời, thằng bé giật tay Bạch Hổ ra hiệu.
Tiền Cẩm Lâm áy náy kéo thằng bé về.
“Nhóc 13, chị thật sự rất xin lỗi. Không phải chị nói em đâu, tại vừa nãy có một người rất đáng ghét cứ đến làm phiền bọn chị”.
Nhóc 13 nhưn nhó bị cô ta kéo vào trong nhà.
Vừa trông thấy Trần Thiên Hạo, thằng bé lập tức mừng rỡ.
Vùng vẫy khỏi tay của cô ta, chạy tới trước mặt anh.
“Bố nuôi!”
Anh mỉm cười gật đầu nhìn cậu con trai nuôi gầy gò.
“Bố nuôi, con nghe chú Thanh nói bố bảo con đến để bàn chuyện quan trọng. Có chuyện gì thế ạ?”
Anh nhìn thoáng qua Tiền Cẩm Lâm, bắt gặp ánh mắt chờ mong của cô ta.
Sau đó anh lại nhìn sang nhóc 13, sắc mặt trở nên nghiêm nghị.
Cất giọng nói.
“Mười ba, bố bảo con tới đây là vì con còn quá nhỏ tuổi, chưa thể đi lính. Từ nay con sẽ sống ở đây”.
Vẻ mặt của thằng bé tràn đầy thất vọng. Tuy nhiên, thằng bé lại không thể làm trái lời bố nuôi.
Chỉ có thể im lặng gật đầu.
Lúc đầu Trần Thiên Hạo định để nhóc 13 tham gia đội quân Đông Hoang chỉ là vì lòng thương hại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!