Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đời Đời Kiếp Kiếp Chỉ Yêu Em - Du Thừa Ân

Du Thừa Ân cầm hồ sơ trên tay bước vào một công ty lớn, dù cho xác xuất được nhận là vào làm là vô cùng nhỏ nhưng nó sẽ là bước tiến lớn hơn cho cô và gia đình .

Dù chưa từng đi xin việc lần nào vì cô chỉ vừa mới ra trường , trước đó cô đã tìm hiểu cặn kẽ các thông tin liên quan đến phỏng vấn từ các trang mạng uy tín và cả thông qua những người bạn đã có kinh nghiệm.

Thông qua hàng loạt các câu hỏi theo lẽ thường tình và có phần rập khuôn , đến lúc đưa ra câu hỏi chốt hạ , giám đốc nhân sự thẳng thắn hỏi một câu quan trọng .

Dù cô chưa từng đối mặt với câu hỏi phỏng vấn tương tự như vậy , nhưng thần thái khi đưa ra câu trả lời của cô khiến người đối diện chẳng thể xem thường .

Người phỏng vấn nở nụ cười nhẹ nói với cô :"Được rồi , cảm ơn cô về buổi phỏng vấn ngày hôm nay , chúng tôi sẽ liên lạc với cô để thông báo kết quả phỏng vấn cuối cùng"

Cô bắt tay giám đốc nhân sự rồi ra về , tự cảm thấy khá hài lòng với những câu trả lời của mình .

Sau đó cô bắt xe trở về nhà , bố cô vẫn đang ở bệnh viện , mẹ cô giờ này chắc vẫn còn tăng ca , cả căn nhà im ắng đến đáng sợ nhưng cô cũng đã quen rồi.

Lại có tin nhắn đến , Dư Trì gửi cho cô một tin , Du Thừa Ân không nhanh không chậm mở ra đọc .

[Ân Ân , tớ nghe Tô Lam nói hôm nay cậu đi phỏng vấn . Sao rồi? có thuận lợi không?]

Chính bản thân Du Thừa Ân cũng không biết ý nghĩa của những dòng tin nhắn này là như thế nào . Cả hai đã chia tay từ rất nhiều năm về trước nhưng suốt ba năm qua cậu ấy vẫn luôn gửi tin nhắn cho cô mỗi lúc cô có chuyện gì đó buồn cũng như vui vẻ , nhưng bình thường cô chỉ nhắn lại một câu gì đó lấy lệ như cảm ơn , rồi chỉ ậm ừ vài câu . Nhưng lần này cô nghĩ cả hai cũng nên buông tha cho nhau được rồi .

Du Thừa Ân hít một hơi thật sâu sau đó lướt ngón tay rất nhanh trên bàn phím trả lời lại một câu :

[Chúng ta chia tay rồi !]

Như để nhắc nhở cậu ấy nếu cậu ấy đã "Vô tình" quên đi một sự việc quan trọng như thế .

Tin nhắn hiển thị chữ "Đã Xem" nhưng rất lâu không thấy ai trả lời, cô cũng không quan tâm mà trực tiếp ngắt điện thoại nằm xuống giường , sau đó ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết.

Đến tối cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại , cô đưa tay bắt máy , đầu bên kia truyền đến một giọng nói có vài phần trang trọng chúc mừng cô đã trúng tuyển. Không ngờ một người chưa từng có kinh nghiệm như cô lại được trúng tuyển vào một công ty hàng đầu như vậy . Cô vui đến nỗi nhảy trên giường như một đứa trẻ con. Đúng lúc này có tiếng mở cửa , biết mẹ về Du Thừa Ân hớn hở chạy ra báo là mình đã được nhận vào một công ty hàng đầu .

Mẹ cô nghe xong hốc mắt thoáng chốc đỏ ửng mỉm cười nói một câu "Chúc mừng con" giây phút này làm cả hai ngượng ngùng khiến cô cũng rưng rưng nước mắt . Cô nói với mẹ :" Để mẹ chịu khổ nhiều rồi!"

Sang ngày hôm sau Du Thừa Ân chính thức đi làm buổi đầu tiên . Cô lái chiếc xe điện cũ mà lúc lâu mẹ đã mua cho cô đến công ty . Vì là ngày đầu , cô hớn hở nên đi từ rất sớm tiện thể dạo quanh hưởng thụ không khí trong lành của sáng sớm đầu thu.

Lúc này một vật gì đó màu nâu lao ra khiến cô gái giật mình liệng xe về hướng khác , cô lao vào một chiếc ô tô đỗ bên đường sau đó ngã một cách đáng thương .

Chú chó Poodle vừa gây chuyện xong không hề sợ hãi bỏ chạy mà còn đứng lại nhìn như thể đang cười nhạo cô .

Du Thừa Ân giơ nắm đấm lên với nó sau đó còn sủa "Gâu Gâu" như muốn trách phạt . Con chó như nhìn thấy kẻ điên liền bỏ chạy mất dạng , Du Thừa Ân nhìn theo bóng con chó chạy đi xa rồi ôm lấy chiếc đầu gối đang không ngừng đau nhức.

Lúc này người đàn ông đã chứng kiến từ phía xa , kể cả hành động quoái đản khi cô sủa với con chó kia cũng đã bị anh bắt gặp . Anh thong dong bước lại giúp cô đỡ chiếc xe điện lên.

Trong nháy mắt cô liền quên mất cái đầu gối đang đau nhức của mình mà ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông to cao , mặc sơ mi trắng đơn giản nhưng lại rất mê người , khuôn mặt khôi ngô tuấn tú , Du Thừa Ân bị chính sự mê trai của bản thân mà nghệt ra mất một lúc .

Người đàn ông cất tiếng không hề có một chút ngữ điệu lên xuống , phẳng lặng như mặt hồ không gợn sóng : "Nhìn đủ chưa?"

Lúc này Du Thừa Ân mới đứng bật dậy , cô nói hai lời cảm ơn ,người đàn ông đó híp mắt nhìn cô gái ở trước mặt không khỏi cảm thán.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!