Ngọc Ưu Liên cưỡi con Bạch Ngọc cẩu, đột nhiên nhanh như tia chớp vọt qua biển lửa đánh về phía Bạch Vũ, cùng lúc đó Thượng Quan Vân Trần cũng động thủ, triệu hoán cả ba con kỳ lân thú cùng nhau, đánh về phía Bạch Vũ.
Giữa Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc, đương nhiên cảnh giới của Bạch Vũ vẫn thấp hơn, dễ tiêu diệt hơn. Chỉ có diệt trừ Bạch Vũ trước tiên, sau đó đi đối phó với Dạ Quân Mạc thì mới có phần thắng.
Băng Hồ và Trảm Nguyệt phát hiện ra hành động của hai người bọn chúng. Băng Hồ tung ra một chiêu vạn dặm băng xuyên làm đông cứng cả hai người. Thượng Quan Vân Trần bị đông lại, nhưng động tác của Ngọc Ưu Liên chỉ chậm chạp một lát, chưa đến hai hơi thở lại bay lướt qua.
Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi, thừa dịp hai người này trong thời gian bị đông cứng, Trảm Nguyệt cho bốn con triệu hoán thú còn lại gia tăng tốc độ linh thuật. Tịnh Nguyệt tu luyện tới cấp chín, không những giải được độc, tiêu trừ các loại tác dụng phụ, còn có thể làm cho nhóm triệu hoán thú tăng tốc độ.
Có Trảm Nguyệt giúp tăng tốc, Tiểu Hôi với bộ dạng đồ sộ nhưng hành động nhanh như chớp giật, trong tích tắc đã đến trước người Bạch Vũ.
Lúc này, Thượng Quan Vân Trần lao tới tấn công, đột nhiên phóng thương bạc ra, thương vụt bay như rồng, mang theo trận trận cuồng phong, đâm thẳng vào điểm yếu của Bạch Vũ. Ba con Kỳ Lân thú cũng xông qua sự ngăn cản Tiểu thanh và Tiểu Bạch, vọt tới bên cạnh Bạch Vũ.
Ầm
Dạ Quân Mạc toàn thân khí thế tràn ngập, nổi cơn thịnh nộ, ngũ hành Hắc Long và Chu Tước lấp lóe, sức mạnh cuồng bạo giống như lốc xoáy quét ngang vách núi, ba con kỳ lân thú ở trong cơn lốc xoáy bị phanh thây thành nhiều khúc, văng ra ngoài.
Nhưng Dạ Quân Mạc không kịp chặn cây thương dài của Thượng Quan Vân Trần lại, mũi thương thoáng một cái, đã bay đến yết hầu của Bạch Vũ.