Đoàn Vô Huyết nhảy dựng người: “Vậy ý ngươi nói là hắn sẽ lén lút chạy vào nội thành?”
“Đúng vậy, nếu không thì cần theo dõi hắn làm gì? Nếu như hắn làm ra chuyện gì xấu xa ở trong thành, nói không chừng phụ thân sẽ gặp nguy hiểm.” Mộ Vũ đôi mắt đen to linh lợi, rất kiên định nhìn hắn.
Đoàn Vô Huyết gật đầu: “Không sai, nội thành rất trọng yếu, chúng ta đã gánh vác bảo vệ nội thành thì tuyệt đối không thể sơ xuất, cha của các ngươi… Ủa? Cha của các ngươi ở nội thành?”
Trong nội thành Bình Tây thành những nhân vật cấp bậc từ Đại Đế trở lên mới có thể cư ngụ ở đó, ngoại trừ lực lượng ám vệ thực lực dũng mãnh và binh lính tuần tra khác như bọn họ vậy. Phụ thân hai đứa nhóc chẳng lẽ là Đại Đế sao?
Xem bọn nhóc yêu nghiệt đến như vậy, thì phụ thân của bọn chúng có là Đại Đế triệu hoán cũng chẳng có gì kì lạ.
Hai đứa bé ngầm thừa nhận.
Dạ Mộ Bạch suy nghĩ một lát: “Còn xem xét tình hình rồi mới nói à!”
Đoàn Vô Huyết không còn gì để nói, sắp đến giờ rồi, các ngươi không đi, có cần ham chơi như vậy không?
Đêm đó, Đoàn Vô Huyết dắt theo hai đứa nhóc cùng nhau tiến vào nội thành, bọn nhóc khoác áo tàng hình, giống như gắn chặt một cái đuôi nhỏ vào người Đoàn Vô Huyết, lặng lẽ bước vào nội thành.
Đợi cửa thành đóng lại, lúc bọn người Đoàn Vô Huyết bắt đầu tuần tra, không biết hai đứa bé đã chạy đi đâu rồi.
Đoàn Vô Huyết mặt sạm lại. Hai đứa bé này đâu phải là muốn hắn trợ giúp tìm tung tích Dạ Kiêu Hùng? Rõ ràng chỉ là lợi dụng hắn để được vào nội thành mà thôi, sau khi đi vào liền không cần hắn, rất thẳng thừng bỏ hắn lại một mình.
“Muội muội, nếu Dạ Kiêu Hùng vào đây rồi, hắn sẽ đi đâu?” Hai đứa nhóc đi lang thang khắp nơi xung quanh phủ thành chủ bắt đầu thảo luân nên ôm cây đợi thỏ ở đâu.
Dạ Mộ Vũ suy nghĩ một hồi: “Trấn thạch. Hắn sẽ đi tìm trấn thạch. ”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!