Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Ngọc Phi Hoa hoảng sợ mở rộng miệng, sợ hãi đến cả một tiếng cũng không phát ra.

“Ta chính là Dạ điện chủ năm đó bị các ngươi phế bỏ, ép tiến Vực sâu. Ta cố ý tới đón ngươi đi địa ngục! Năm đó lúc Bạch Phong chết  chính là cảm giác như vậy, nàng muốn sống, muốn gặp nữ nhi nàng vừa sinh ra, muốn ôm nữ nhi nàng. Nhưng các ngươi không cho nàng cơ hội này, ngươi nhìn nàng tuyệt vọng từng chút một rồi chết đi. Bây giờ ngươi có sợ không? Ngươi có cảm thấy được sự tuyệt vọng của nàng không?”

Thân thể Ngọc Phi Hoa lay động kịch liệt, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi cực độ, tuyệt vọng ảm đạm xuống, rốt cục máu tươi chảy khô, sợ hãi chết đi.

Dạ tổ tiên căm hận nhìn màu đỏ chói mắt đầy đất: “Lợi cho bà ta quá!”

Để bà ta chết đi như vậy, thật sự quá lợi cho bà ta.

Bạch Phong là hậu duệ của Thần Sáng Thế, lại bởi vì yêu ông, bị Thượng Quan Dương thiết kế hủy đi linh mạch, làm mù hai mắt, bị giam lỏng ở trong một căn phòng, cuối cùng còn vì ông mà bị tên tiểu nhân vô sỉ Ngọc gia kia lừa một thân, có hài tử, cuối cùng chết dưới sự thiết kế của Thượng Quan Dương.

Thậm chí ông còn hối hận, nếu lúc đó, ông chỉ là đứng xa xa nhìn nàng, không để Bạch Phong yêu ông, có phải tất cả sẽ không đã xảy ra không? Có phải Bạch Phong sẽ còn sống không? Ông tình nguyện vĩnh viễn chỉ có thể đứng xa xa nhìn nàng, cũng tốt hơn là vĩnh viễn mất đi nàng.

Ông còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, chỉ liếc mắt một cái, đã vĩnh viễn nhớ kỹ nữ tử băng thanh ngọc khiết này, phảng phất như đứng ở đỉnh Tuyết Sơn.

Mặt nàng cười hồng hồng nhận khăn tay ông nhặt lên, đôi mắt sáng ngời kinh ngạc nhìn ông: “Vị công tử này, vì sao ngươi luôn luôn nhìn ta?”

Nàng dịu dàng, lương thiện, đẹp động lòng người, một mặt này khiến ông như rơi vào tay giặc, từ đây vạn kiếp bất phục.

“Phong nhi, nàng đợi ta, chờ ta báo thù cho nàng, sẽ đi tìm nàng.” Hồn phách hơi mờ của Dạ tổ tiên đã càng suy yếu, lệ quang trong mắt ẩn ẩn chớp động, chậm rãi trở lại bên cạnh Dạ Quân Mạc.

Dạ Quân Mạc thản nhiên nhìn ông: “Muốn khóc một chút không?”

Ánh mắt lạnh như băng của Dạ Quân Mạc xẹt qua một chút ngoan tuyệt.

Biết người không cam lòng, người không tiếc xé rách linh hồn cũng phải ở lại, sống trong trạng thái người không ra người quỷ không ra quỷ này, không phải là muốn nhìn thấy kết cuộc của bọn họ sao? Chờ đi, rất nhanh sẽ làm cho tất cả bọn họ hối hận.

“Kéo thi thể xuống.” Bạch Vũ lườm thảm trạng chết không nhắm mắt của Ngọc Phi Hoa một cái, trở lại ngồi xuống bên cạnh Dạ Quân Mạc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!