“Sao có thể không còn? Cũng không hẳn là không thể trở về Sáng Thế Thần Điện.” Đáy mắt Tề trưởng lão hiện lên suy đoán không chắc chắn.
Sở dĩ bọn họ lựa chọn đi theo Bạch Vũ, chỉ là muốn mượn danh hào của Bạch Vũ đoạt lại quyền nắm Sáng Thế Thần Điện trong tay. Nhưng bây giờ xem ra, công chúa Bạch Vũ muốn là thuộc hạ chân chính, mà không phải là một đám trưởng bối tự cho mình rất cao, bọn họ không muốn nghe lời cũng chỉ có thể chọn chỗ khác.
Thủy trưởng lão trừng mắt: “Ngươi đang nói bậy gì vậy? Từ lúc chúng ta trở mặt với Thượng Quan Vân Trần, rời khỏi Sáng Thế Thần Điện đã không còn đường lui rồi. Ngươi và ta đều rất rõ Thượng Quan Vân Trần và cha hắn – Thượng Quan Dương là dạng người gì, bọn họ trừng mắt tất báo (ý chỉ một hành động trừng mắt nhỏ nhoi cũng muốn phải trả thù. Ý nói lòng dạ cực kỳ hẹp hòi), thủ đoạn độc ác. Nháo đến mức này, thậm chí đã bắt đầu phái người ám sát, đã nói lên bọn họ sẽ không buông tha, chúng ta muốn trở về hoàn toàn là nằm mơ.”
“Nhưng thoáng chốc Thần Điện đã có nhiều người đi như vậy, còn đều là Trưởng lão, chắc chắn lòng người không yên, Thượng Quan Vân Trần cũng chưa hẳn không hy vọng chúng ta trở về, chỉ cần chúng ta cho hắn ta một cái bậc thang đi xuống…”
Tề trưởng lão cười gượng hai tiếng: “Cũng không tính là bán đứng, bây giờ công chúa đã là Vương Hậu Ám Dạ Đế Quốc, ta không tiếp nhận nàng cũng là điều nên làm.”
“Nên làm? Sao ngươi có thể nghĩ như vậy? Khó trách các Trưởng lão có thâm niên lâu đều đã chết, trước giờ ngươi lại chưa từng gặp phải một lần ám sát nào. Ngươi đã từng tiếp xúc với người của Thượng Quan Vân Trần đúng không, ngươi đã đồng ý với bọn họ chuyện gì rồi hả?” Thủy trưởng lão cười lạnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!