“Một tháng trước, vậy bây giờ hẳn là ông ta vẫn còn ở Đại lục Hiên Thổ chứ?” Bạch Vũ hỏi.
Ám Lân gật gật đầu: “Sau khi ta phát hiện hành tung của ông ta, cũng đã phái người theo dõi ông ta rồi. Chắc chắn ông ta vẫn chưa rời khỏi Đại lục Hiên Thổ, nhưng cụ thể là ông ta ở đâu, ta vẫn chưa tra được.”
“Nhưng Luyện Khí Sư này cực kỳ gian xảo, đặc biệt cực kỳ thích ở Đại lục Hiên Thổ và Đại lục An Hải, thế lực ở hai Đại lục này hỗn loạn, cho dù là Ám Dạ Đế Quốc hay là Sáng Thế Thần Điện cũng đều không nắm vào tay được, cho dù tìm thấy ông ta, cũng rất khó tóm được.” Ám Ưng nghiêm mặt, trong giọng nói lộ ra một chút uể oải.
Ám Ưng đã nhiều lần tìm thấy Luyện Khí Sư kia, lại trơ mắt thả người chạy. Hắn biết rõ những điều Luyện Khí Sư kia biết quan trọng với Thánh Quân bao nhiêu, nhưng lại chậm trễ không bắt được ông ta.
“Luyện Khí Sư kia tên là gì?” Bạch Vũ tò mò hỏi.
“Là ông ta?” Bạch Vũ có chút ngạc nhiên, người này nàng có ấn tượng.
Vạn năm trước, lúc nàng còn ở Sáng Thế Thần Điện nhởn nhơ không có lý tưởng, vị Âu Dương Diệp này chính là Luyện Khí Đại Sư nổi danh nhất ở Sáng Thế Thần Điện, lúc ấy làm Đường chủ ở Luyện Khí Đường của Pháp Thánh Điện, có thể nói là trung thành một lòng với Sáng Thế Thần Điện.
Vậy mà ông ta lại phản bội, thật sự khiến cho Bạch Vũ cực kỳ giật mình.
“Vì sao ông ta phản bội Sáng Thế Thần Điện?” Bạch Vũ nhìn về phía Ám Lân.
Ám Lân bất đắc dĩ vuốt tay: “Chuyện này vẫn chưa điều tra ra, có lẽ ông ta không cẩn thận biết rõ bí mật không nên biết gì đó của Sáng Thế Thần Điện, người ta muốn giết người diệt khẩu, cũng có manh mối nói có thể là có liên quan đến thê tử Uyển Kỳ của ông ta.”
“Yên tâm, ta vẫn phái người chú ý ông ta, cho dù nhất thời không tìm thấy, cũng biết sơ sơ ông ta ở đâu. Ta đã phái đệ tử đi tìm, ta tin rất nhanh sẽ có kết quả.” Ám Ưng trịnh trọng nói.