“Ta nói là chúng ta có thể cùng nhau tu luyện, thiết tha thì không cần. Ta sẽ không ra tay với nữ tử, hơn nữa ngươi mới chỉ là Triệu Hoán Sư, hoàn toàn không đánh lại ta.” Tư Minh vô cùng đại khí (nói năng đúng mực, tấm lòng thoáng đãng rộng mở, đối nhân xử thế hài hòa tự nhiên) khoát khoát tay, khuôn mặt thanh tú tràn ngập nụ cười.
Bạch Vũ nhìn ra Tư Minh không cố tình đánh giá thấp ý của nàng, nhưng vẫn có loại thôi thúc muốn đánh với hắn.
“Nếu không nghĩ đến thiết tha, ta đây đi về trước.” Bạch Vũ nhét lẵng hoa vào trong lòng Tư Minh, xoay người bước đi.
“Đừng đi!” Tư Minh cuống quít giữ chặt nàng: “Chuyện về Vực Thanh Vũ, ngươi không muốn nói chuyện phiếm với ta sao? Ngươi mới đến, dù sao vẫn cần có người hướng dẫn tham quan, Vực Thanh Vũ chúng ta có rất nhiều nơi chơi vui, có muốn ta dẫn ngươi ra ngoài đi dạo hay không?”
Bạch Vũ chợt nhớ tới hỏa kế của phòng bán đấu giá có nói với nàng chuyện trong tử kim quặng cách ba trăm dặm về hướng Đông có không ít Ngọc Kim Cương, tò mò hỏi: “Ngươi rất quen thuộc Vực Thanh Vũ sao? Vậy ngươi có biết cách ba trăm dặm bên ngoài có một tử kim quặng hay không?”
“Là ta muốn khoáng thạch, ngươi có thể mang ta đi nhìn xem được không?”
“Muốn khoáng thạch làm cái gì? Muốn chế tạo linh khí, vì chuẩn bị cho xuất chiến sao?” Mặt Tư Minh cáu có: “Thật ra ngươi không cần phải lo lắng như vậy, tỷ thí lần này, ngươi yên tâm đứng ở phía sau ta, ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Bạch Vũ còn chưa nói gì, chợt nghe một giọng nữ lạnh lùng, hơi châm chọc nói: “Chưa từng nghe nói qua đi ra ngoài tỷ thí còn muốn người khác bảo vệ, sao còn muốn nàng ta xuất chiến làm cái gì? Không bằng đổi một người khác đi.”
Bạch Vũ và Tư Minh quay đầu, liền thấy Tư Vực Chủ dẫn theo ba thiếu niên, hai nam một nữ đi tới.
Tư Vực Chủ giới thiệu một chút về Bạch Vũ và Tư Minh cho ba người trước, rồi sau đó chỉ vào hai thiếu niên nói với Tư Minh và Bạch Vũ: “Thuần Vu Hải, Lạc Trầm, bọn họ đều là Triệu Hoán Đại Sư đỉnh giai, có được Triệu Hoán Thú cực phẩm, là thiên tài nổi danh của Vực Thanh Vũ chúng ta.”
Tư Vực Chủ lại giới thiệu một thiếu nữ mặc váy dài phiêu dật màu vàng nhạt đang đứng ở một bên: “Vị cô nương này tên là Tử Như, hẳn là các ngươi đều đã nghe qua tên của nàng, được khen là thiên chi kiêu nữ ngàn năm mới thấy của Đại lục Thanh Mộc, mười tám tuổi đã đến gần Triệu Hoán Đại Sư, nay chưa đến hai mươi tuổi, đã là Đại Sư đỉnh giai.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!