“Bọn ta không phải Dược Thiện Sư, chỉ là đến xem.” Tả vũ buông tay: “Nhưng thật ra là ngươi, dược thiện là tốt như vậy, nhất định phải thử xem, phần thưởng lần này rất dày.”
Tả Viêm cũng đồng ý gật đầu nói: “Lần này Vô Trần Cung đúng là danh tác (tác phẩm của tác giả nổi tiếng – ở đây ý tác phẩm là linh tửu – tác giả là Vô Trần Cung tiếng tăm), tất cả vật liệu làm linh tửu đều là do Vô Trần Cung cung cấp, chỉ cần đạt được hơn 15 điểm, là có thể dựa vào điểm nhận được cống hiến. Một điểm có thể nhận được 50 cống hiến.”
Bạch Vũ nhất thời thấy sao đầy mắt, đây chẳng phải là nói phần thưởng ít nhất là 750 cống hiến, nhiều nhất là 1500 cống hiến! Quả nhiên là danh tác. Chỉ dựa vào phần thưởng nhiều cống hiến như vậy, nàng cũng muốn đi thử xem.
Lúc Bạch Vũ hưng trí bừng bừng chuẩn bị tham gia Đại hội, bóng dáng của nàng đã sớm bị Tòng Nguyệt Cầm nhìn thấy.
Tòng Nguyệt Cầm cười lạnh một tiếng, hỏi Bách Lý Vân Diễm bên cạnh, “Bạch Vũ cũng tới, nàng ta sẽ làm linh tửu sao?”
“Sẽ không, không bằng xem nàng xấu mặt.” Trong mắt Tòng Nguyệt Cầm tràn đầy vui sướng khi người gặp họa.
Bách Lý Vân Diễm nhíu mày: “Không cần, hiện tại ta thấy nàng ta liền ghê tởm, chướng mắt, hay là trực tiếp đuổi ra cho thỏa đáng.” Đại hội hôm nay là cơ hội biểu hiện của nàng ta, nàng ta không cho phép có gì sai lầm.
Nàng ta gọi một tiểu đệ tử đi theo bên cạnh Bách Lý trưởng lão tới, thì thầm với hắn.
Rất nhanh, Bạch Vũ bị hai nữ đệ tử ngăn ở bên ngoài đại sảnh.
“Đại hội linh tửu này là Cung chủ tổ chức, không phải người nào cũng xứng tới tham gia.” Một nữ đệ tử kiêu căng liếc Bạch Vũ một cái, ý nghĩa nằm trong lời nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!