Hơn trăm Triệu hoán thú đồng thời phát ra tiếng rống giận, tiếng hô đinh tai nhức óc, quanh quẩn trong Vương thành, đại quân bách thú (trăm con) khí thế hào hùng giống như có thể đem thiên quân vạn mã đạp thành thịt nát.
Bắc La Quận Vương đắc ý nhếch miệng, “Có nghe thấy không, hiện tại chung quanh đều là người của Bắc La Quận Quốc ta, ngay cả một con ruồi cũng đừng mong bay ra được! Người Bổn vương muốn giết là Bạch Vũ, nếu Mạc Điện giao nàng ta ra đây, Bổn vương nể mặt mũi của Vô Trần Cung có thể không cùng ngươi so đo tội danh hủy hoại Hoàng cung.”
Tuy rằng đã nghĩ tới sẽ diệt trừ luôn cả Mạc Điện, nhưng sau lưng Mạc Điện dù sao cũng là Vô Trần Cung, có thể không giết vẫn là không giết.
Mặt Dạ Quân Mạc không chút thay đổi, bị mấy trăm Triệu hoán thú vây quanh giống như triều bái (lạy chầu (vua)) vương giả, khí thế cao ngạo tôn quý không hề giảm, lạnh lùng liếc nhìn Bắc La Quận Vương, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt.
Bạch Vũ có chút suy yếu tựa vào người Dạ Quân Mạc, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn chằm chằm Bắc La Quận Vương, “Huyết Châu Tử được ngưng tụ ra của khế ước lời hứa ở đâu?”
“Đã đến lúc này rồi, ngươi còn muốn giải trừ khế ước cho Bạch Tử Quỳnh, thật đúng là một đồ đệ tốt. Đáng tiếc bà ta đời này đều phải thành thành thật thật trung thành với Bổn vương.” Bắc La Quận Vương trào phúng hừ lạnh, “Viên châu kia sau khi ngưng tụ ra ta đã hủy đi rồi, biết nó có thể giải trừ khế ước ta làm sao có thể giữ lại được.”
Khuôn mặt tái nhợt của Bạch Vũ nhất thời âm trầm. Huyết Châu của khế ước lời hứa chỉ dùng để giải trừ và sửa đổi khế ước, người bình thường đều giữ lại, để sửa đổi nội dung lời hứa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!