Đông thúc tìm hiểu triệt để thông tin đưa cho bọn họ, Nhạc Kỳ Nhân lên đài, lại càn quét ba người, hoàn toàn đạt được 3 điểm, chấn kinh tứ tọa ( bốn phía chấn kinh).
Mấy vạn người xem đều nghị luận, đây là Đông Nhạc muốn vùng lên! Kiềm nén nhiều năm như vậy, lúc này đây phải chân chính trở thành đại hắc mã.
”Đông Nhạc Quận Vương, hổ phụ vô khuyển nữ (cha tài giỏi đương nhiên không thể sinh ra đứa con chẳng ra gì), nữ nhi của ngươi thật đúng là thiên tư hơn người.” Vài vị quan hệ cùng Đông Nhạc Quận Vương không nhiều lắm cũng không nhịn được nói lời tán dương.
”Quá khen, quá khen, nó còn kém xa lắm, chỉ là tu luyện được chút bề ngoài mà thôi.” Đông Nhạc Quận Vương vui mừng cười to, thể hiện thái độ khiêm tốn, trong giọng nói lại tràn đầy kiêu ngạo.
”Sa Hoằng, thống lĩnh Đông Nhạc. Nhạc Kỳ Nhân, nữ nhi của Đông Nhạc Quận Vương. Đúng thật là đều rất lợi hại.” Bách Lý Vân Diễm vô cùng không vui nói.
Bách Lý Vân Diễm sắc mặt trầm xuống, khinh thường cười lạnh, “Nàng ta phỏng chừng chỉ là được thêm cho đủ số, ai biết nàng ta có dùng biện pháp quá quắt gì cứng rắn chen được vào đợt tuyển chọn lần này.”
”Cũng đúng.” Bắc Thần Phong cũng không nghĩ nhiều, chỉ là một phế vật bị hắn vứt bỏ mà thôi, điều duy nhất có lực hấp dẫn với hắn chính là máu của Bạch Vũ có chỗ dùng.
Vận khí của Đông Nhạc quả thực rất tốt, ba trận trước thực lực của đối thủ cũng không cao, trận thứ ba bọn họ đánh với Tây Trần, Nhạc Kỳ Nhân lên đài giành được 3 điểm. Thời điểm tỷ thí chấm dứt, Bắc La đánh với Viêm Võ vừa lúc tiến đến chỗ mấu chốt nhất.
Bắc Thần Phong mở đầu, đánh bại người mở đầu của Viêm Võ Đế Quốc. Ngay sau đó, đội trưởng Viêm Hạo Thiên của Viêm Võ lên đài, đánh với Bắc Thần Phong. Đây là trận quyết đấu của hai đại thiên tài nổi danh nhất Vân Vũ Thần Châu, toàn bộ con mắt của mấy vạn người đều nhìn không chớp mắt vào lôi đài.