Mãi cho đến bốn giờ chiều, ba Tống mới cùng Tống Tương Tư và Hứa Gia Mộc về nhà.
Có thể nhìn ra, thời gian ba Tống nói với mẹ Tống rất lâu, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều, trên đường trở về, khóe môi vẫn luôn luôn giơ lên .
Về đến cửa nhà, Hứa Gia Mộc vừa ngừng xe, ba Tống đột nhiên mở miệng nói: “Tư tư, ba muốn ăn gà nhà ở cầu tây, con đi mua cho ba một con được không?”
Hứa Gia Mộc tắt động cơ của xe, quay đầu nhìn thoáng qua Tống Tương Tư đang đẩy cửa xe, nói: “Để anh cùng đi với em.”
“Một mình Tư tư có thể đi được, không quá xa.” Ba Tống lên tiếng: “Tiểu Hứa, cháu đi cùng ta đến công viên ngồi một lát đi.”
–
Hứa Gia Mộc nâng ba Tống, thong thả tiêu sái đi về phía công viên.
Ba Tống dừng lại một chút, thỉnh thoảng chỉ vào một chỗ, nói một hai câu với Hứa Gia Mộc, đều là về Tống Tương Tư .
“Cây kia…… đã ba bốn mươi năm, lúc Tư Tư còn nhỏ, thích nhất chơi nhảy dây với những đứa bé khác ở nơi đó.”
“Trước kia…… Nơi đó không có xây hồ nhân tạo, đây là vài năm gần đây vừa mới xây ra, lúc trước khi Tư Tư còn nhỏ, đi theo một đám con trai, mỗi ngày đều chơi ở dưới ruộng đất, mỗi lần về nhà cả người đều là bùn, lần nào cũng bị mẹ nó mắng.”
“Còn có, rừng cây hoàng bá kia, cũng đã được 10 năm rồi, lúc trước rừng cây hoàng bá này, chỉ là mấy cành thổ dưỡng nhỏ căm xuống dưới đất, không nghĩ tới cuối cùng lại lớn thành đại thụ che trời, lúc Tư Tư không vui, liền thích trốn ở rừng cây hoàng bá khóc.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!