“Sao không có động tĩnh gì?” Kiều An Hạ lần nữa lên tiếng hỏi, còn thuận tiện nhìn Trình Dạng tìm kiếm an ủi, Trình Dạngkhông có kinh nghiệmgương mặt cứng lại lắc đầu một cái, bày tỏ không biết.
Lục Cẩn Niên duy trì một tư thế, đến cả nhúc nhích cũng không, tim của anh, đã hoàn toàn dồn đến cuống họng.
“Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì ?” Triệu Manh mở miệng nói.
“Cũng không đến nỗi chứ?” Trình Dạng nói tiếp.
Hứa Gia Mộc cũng không bình tĩnh mở miệng: “Nhưng mà tại sao bên trong lâu như vậy cũng không có âm thanh gì?”
Trợ lý hoàn toàn vô tâm: “Trước đây tôi từng xem tin tức, nói là sản phụ khó sinh mà chết, bác sĩ lén bỏ trốn từ cửa sau…”
Thật vất vả Lục Cẩn Niên mới được Kiều An Hạ khuyên nhủ tỉnh táo, toàn thân chợt run rẩy, sau đó giống như người điên đi về phía cửa phòng sinh, liên tục đá, anh dùng sức rất mạnh, đạp cửa lảo đảo đến lung lay, đến mức thủy tinh, cũng vang lên tiếng loảng xoảng.
Lúc cả người Lục Cẩn Niên sắp sụp đổ, bên trong bất chợt liền truyền đến tiếng khóc “Oa“.
Tiếng trong trẻo mạnh mẽ, thẳng tắp đập vào màng nhĩ của mọi người.
“Sinh, sinh rồi!” Kiều An Hạ chợt vươn tay, tiện tay kéo tay trợ lý, lập tức ôm vào trong ngực, cao hứng dậm chân, liền bị Trình Dạng kéo đến trong ngực của mình.
Trên mặt trợ lý nhất thời treo nụ cười vui mừng: “Lục tổng, cô Kiều sinh rồi…”
Triệu Manh kích động gào: “Rốt cuộc Kiều Kiều sinh rồi!”
Thân thể Hứa Gia Mộc rõ ràng buông lỏng: “Tôi đã làm chú!”
Duy chỉ có Lục Cẩn Niên đứng tại chỗ, không có phản ứng chút nào, giống như ngẩn người.
Cửa phòng sinh rất nhanh bị kéo ra, y tá ôm một đứa bé sạch sẽ đi ra, trên mặt tràn đầy nụ cười vui sướng: “Chúc mừng Lục tổng, là một bé trai.”
“Để cho tôi xem một chút, để cho tôi xem một chút!”
Một nhóm người hỗn loạn vây lại.
“A, thật đáng yêu a!”
“Đúng, thật trắng mềm…”