Lần đầu tiên nói là sẽ không, lần thứ hai là không thể, tăng lên rất nhiều sự kiên quyết.
Thậm chí vào giờ phút này, trên mặt của Hứa Gia Mộc, cũng trở nên phá lệ cực kỳ nghiêm túc, dường như đây là chuyện không thể chối từ anh cũng phải từ chối.
Lâm Thiên Thiên ngồi một bên mở trừng hai mắt, rốt cuộc lấy lại tinh thần, nước mắt liền theo gò má rơi xuống: “Anh Gia Mộc, có phải anh đang nói đùa với em…”
Hứa Gia Mộc im lặng.
Nước mắt Lâm Thiên Thiên càng rơi nhiều hơn: “Anh Gia Mộc, anh đừng quên, cha em đã đồng ý, chỉ cần anh kết hôn với em, khu đất kia, là của ngươi… Còn hợp tác với Trình Tư…”
Hứa Gia Mộc vẫn im lặng, trên mặt vẻ mặt, không có chút nào hòa hoãn.
Lâm Thiên Thiên giống như bị Hứa Gia Mộc không nhúc nhích chọc giận, bất chợt liền tức giận, “Anh Gia Mộc, mảnh đất và Trình Tư, anh đã để ý rất lâu, chẳng lẽ anh cũng không muốn sao?”
“Không cần.” Hứa Gia Mộc rốt cục mở miệng nói, so với Lâm Thiên Thiên kích động, anh có vẻ rất bình tĩnh, giống như là trải qua chuyện cực kỳ nghiêm túc đã nghĩ tường tận: “Anh đã nghiêm túc suy nghĩ thật lâu, những thứ này anh cũng không cần.”
Từ đầu đến cuối ba Lâm vẫn im lặng, mở miệng hỏi: “Tại sao?”
Hứa Gia Mộc mở mắt, không nhìn Lâm Thiên Thiên một bên khóc sướt mướt, nhìn chằm chằm ba Lâm, giọng nói nặng nề nói: “Bởi vì con có thứ phải quý trọng.”
“Một người phụ nữ?” Ba Lâm hỏi hỏi.
“Một người phụ nữ.” Lời giống vậy, Hứa Gia Mộc lại khẳng định.
“Đáng giá không?” Ba Lâm giống như nghe được chuyện cười, hỏi ngược lại: “Vì một người phụ nữ, thì có thể làm cho cậu buông tay thứ tốt như vậy? Cậu đừng quên, cậu có thể lấy được mảnh đất và Trình Tư, tương lai cả thương trường Bắc Kinh, chính là thiên hạ của Hứa Gia Mộc cậu…”
“Dùng cô đổi thiên hạ, tôi mới phát hiện không có gì đáng giá.” Rất hiển nhiên Hứa Gia Mộc cũng không muốn nói chuyện nhiều, trả lời xong những lời này, liền trực tiếp đứng lên, xốc lên áo khoác của mình, thái độ khách sáo nói một câu “Tạm biệt”, liền hướng về phía cửa bao sương đi ra ngoài.
Kéo cửa ra, Hứa Gia Mộc nói với phục vụ viên đứng ngoài cửa: “Tính tiền.”
Sau đó liền đóng cửa lại, còn mơ hồ có thể nghe tiếng Lâm Thiên Thiên khóc đến tê tâm liệt phế.
–
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!