Lúc Kiều An Hạ mới vừa đè xuống “Xác nhận”, điện thoại di động lại liên tục leng keng hai tiếng, vẫn như cũ là tin nhắn Lục Cẩn Niên gởi tới, vậy mà Kiều An Hạ nhìn hai chữ “em rể” hai, vốn tâm trạng không thoải mái, chuyển biến tốt rất nhiều.
Mở ra tin nhắn, đầu tiên thấy là Lục Cẩn Niên gởi tới một tấm hình, đó là một lễ phục màu lam nhạt, máng lên móc áo, phía dưới còn đặt đôi cao gót cùng màu.
Kiều An Hạ sửng sốt một lát, mới nhìn xuống: 【 Tôi là Lục Cẩn Niên, mặc dù lúc đầu cô không đồng ý tham gia hôn lễ của tôi vàKiều Kiều, cô ấy cũng biết cô sẽ không tới, nhưng mà vẫn cố ý dặn dò người chuẩn bị lễ phục cho cô. Còn chuyện bút ghi âm, Kiều Kiều cũng không biết, sau này cũng sẽ không biết. 】
Mặc dù chỉ là lác đác mấy lời, nhưng lại như cũ khiến cho người ta cảm thấy phong cách làm việc của Lục Cẩn Niên, đơn giản trực tiếp vào thẳng chủ đề.
Kiều An Hạ nằm trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm lễ phục màu xanh nhạt và đôi giày cao gót kia, hồi lâu mí mắt cũng không chớp một cái.
Ước chừng qua ba phút, có nước mắt theo mắt của cô chảy xuôi xuống, càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng, Kiều An Hạ trực tiếp khóc thành tiếng.
Lễ phục và đôi giày cao gót đó, là cô và Kiều An Hảo cùng chung 1 chỗ nhìn thấy trên TV 3 năm trước, cô nhìn trúng bộ đồ dâu phụ, sau đó liền chỉ cho Kiều An Hảo nói, tương lai lúc con bé kết hôn, nhất định phải cho cô làm dâu phụ, hơn nữa còn phải chuẩn bị cho cô một bộ y phục giống như vậy, cô muốn mình thật xinh đẹp bên cạnh cô dâu.
Lúc ấy cô chỉ thuận miệng nói đùa, nhưng mà cô không nghĩ tới, một ngày kia, con bé kết hôn, thật sự tìm người thiết kế bộ lễ phục cô thích đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!