Lúc Kiều An Hạ đi qua bên người Kiều An Hảo, cô lên tiếng: “Chị?”
Bước chân của Kiều An Hạ dừng lại, nhưng không quay đầu nhìn Kiều An Hảo, qua tầm ba giây đồng hồ, lại giơ chân lên, đi ra bên ngoài.
Trong phòng toilet truyền đến tiếng chửi ầm í không hề có hình tượng và tiếng đập cửa mãnh liệt của Lâm Thi Ý.
“Chị!” Kiều An Hảo tiếp tục hô một tiếng Kiều An Hạ, tiếp tục bước tiếp bắt theo kịp, tay nhanh mắt lẹ nắm lấy cánh tay của Kiều An Hạ: “Chị, vừa rồi cảm ơn chị, nếu không phải chị, có thể…”
“Em cảm ơn chị cái gì?” Kiều An Hạ không đợi Kiều An Hảo nói hết lời, liền ngắt lời cô, âm thanh rất lạnh: “Chuyện chị vừa làm, là vì tiểu tiện nhân kia ăn nói lỗ mãng với chị, không liên quan gì đến em1”
Kiều An Hạ nói xong, liền rút cánh tay trong tay Kiều An Hảo ra, nhưng mà Kiều An Hảo lại càng nắm chặt, Kiều An Hạ chỉ sợ mình dùng lực quá nhiều, làm thương tổn đến Kiều An Hảo, đành phải vươn cánh tay còn lại, tách từng ngón tay của Kiều An Hảo ra.
Kiều An Hảo chống lại Kiều An Hạ, lúc cô tách ngón tay của mình ra, không nhịn được lo lắng hỏi: “Chị, có phải chị giận em vì Lục Cẩn Niên không?”
Kiều An Hạ nghe thế, giống như chịu đựng đả kích gì đó, sắc mặt trắng xanh trong nháy mắt, ngực phập phồng lên xuống, cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó liền cầm lấy ngón tay của Kiều An Hảo bỏ ra, rất nhanh kéo cửa toilet, tốc độ cực nhanh đi ra ngoài.
Kiều An Hảo khom người nhặt di động trên mặt đất lên, không hề nghĩ ngợi bắt kịp.
–
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!