Lâm Thi Ý nghĩ tới đây, tiện ngoéo môi một cái, khép hộp phấn lót đang cầm trong tay lại, mở miệng: “Ôi, đây không phải Kiều đại tiểu thư sao? Thật sự là đã lâu không thấy?”
Kiều An Hạ đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, từ đầu liền không nghe thấy người bên cạnh nói gì, một chút phản ứng cũng không có.
–
Trái lại đêm nay, Kiều An Hảo cũng ăn cơm ở khách sạn Bắc Kinh, lúc nghe đến ba chữ “Kiều An Hạ” kia, trố mắt một phen, liền thu điện thoại lại.
Đó là giọng của Lâm Thi Ý, nói cách khác, chị và Lâm Thi Ý đều ở bên ngoài?
Kiều An Hảo rút khăn tay ra, sau đó lại nghe đến giọng nói của Lâm Thi Ý: “ha, Kiều đại tiểu thư hẳn không nên là quý nhân hay quên, không nhớ rõ tôi là ai sao?”
–
Lần thứ hai Lâm Thi Ý mở miệng, khiến Kiều An Hạ khôi phục lại thần trí, cô nhẹ nhàng đảo tròn mắt, nhìn lướt qua Lâm Thi Ý, sau đó liền lấy nước rửa tay ở một bên, chà xát tay, đến lúc sạch sẽ mới đóng vòi nước lại, lau khô tay, chuẩn bị rời đi.
Lâm Thi Ý đâu nào để cho Kiều An Hạ rời đi, cô ta không cần suy nghĩ liền chắn trước mặt Kiều An Hạ: “Kiều đại tiểu thư, cô cứ như vậy rời đi làm gì thế? Tôi còn có việc muốn nói với cô!”
Kiều An Hạ khoanh tay ở trước ngực, tư thế ngạo mạn hơn so với Lâm Thi Ý nhiều, trên mặt câu lên một nụ cười, vẻ khinh thường không hề che giấu nói: “Nói chuyện với tôi? Cô xứng sao?”
Kiều An Hảo nghe được nhưng lời này của Kiều An Hạ, không nhịn được bật cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!