Khuôn mặt của Kiều An Hạ vẫn lạnh lùng như cũ ngồi trên chỗ ngồi của mình, im lặng tầm nửa phút, mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Kiều An Hảo một cái.
Kiều An Hảo cho rằng Kiều An Hạ muốn vươn tay ra tiếp nhận chén canh, kết quả ai ngờ, Kiều An Hạ vậy mà giơ tay lên, trực tiếp rút đi chén canh mới trong tay mẹ mình, một câu cũng chưa nói, trực tiếp cúi đầu, cầm thìa uống.
Không khí lại trở nên cứng ngắc.
Vẻ mặt của Kiều An Hảo trở nên co quắp.
Ánh mắt của Lục Cẩn Niên ngồi bên cạnh trở nên nghiêm túc, trên mặt nổi lên một tia giận rõ ràng, anh đang cố gắng khắc chế sự khó chịu trong lòng mình, vươn tay, tiếp nhận chén canh trong tay Kiều An Hảo, sau đó đứng lên, ấn cô xuống ghế ngồi ăn cơm: “Được, em là phụ nữ có thai, muốn quản người khác, phải chăm sóc bản thân trước rồi nói sau.”
Nói xong, Lục Cẩn Niên lấy thìa, quấy canh gà, tự mình đút cho Kiều An Hảo.
Bác trai có chút tức giận trừng mắt nhìn con gái của mình một cái, sau đó nhìn thấy cảnh này, liền lập tức giảng hòa mở miệng: “Kiều Kiều thật đúng là tốt số, gả cho một người chồng tốt như vậy.”
“Bác trai, bác đừng nói thế, có thể lấy được Kiều KIều, là phúc của cháu.” Lục Cẩn Niên hiền lành đáp lại một câu, sau đó gắp một miếng đồ ăn Kiều An Hảo thích đưa đến bên miệng cô, đợi cô nuốt xuống, Lục Cẩn Niên lại tiếp tục gắp.
Lặp lại như vậy đến mấy lần, bác gái lại mở miệng: “Cẩn Niên thật đúng là hiểu Kiều Kiều, nó chỉ thích ăn những đồ thanh đạm không nhiều dầu mỡ.”
Lục Cẩn Niên chỉ nhếch môi người yếu ớt một cái, không hề nói gì, khóe mắt lại lườm Kiều An Hạ ở đối diện một cái, rõ ràng nhìn thấy sắc mặt của Kiều An Hạ lại càng khó coi hơn vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!