“Cậu chủ, hiện giờ phu nhân không muốn gặp cậu, cậu vẫn đừng nên ở đây, làm tình hình của phu nhân càng nặng thêm.”
Hứa Gia Mộc giật giật môi, nói: “Dì, dì chăm sóc bà ấy cho tốt, đợi cảm xúc của bà ấy ổn định, hôm nào tôi đến thăm bà ấy.”
Hứa Gia Mộc đi ra khỏi bệnh viện, cũng không hề sốt ruột lên xe luôn, anh sựa vào cửa xe, châm một điếu thuốc, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cửa phòng bệnh của Hàn Như Sơ.
Gió xuân đầu mùa ở Bắc Kinh, vẫn lạnh như cũ, lúc thổi qua, mang theo rét lạnh thấu xương.
Hứa Gia Mộc hút xong một điếu, tay cũng đã đông cứng lạnh lẽo.
Anh bỏ tàn thuốc vào trong thùng rác, chà xát tay, đang chuẩn bị mở cửa xa, điện thoại trong túi lại kêu lên.
Hứa Gia Mộc dừng lại, lấy điện thoại ra, nhìn thấy tên báo trên màn hình điện thoại, liền trố mắt.
Điện thoại trong lòng bàn tay liền rung lên, Hứa Gia Mộc nghe, ổn định lại hô hấp, đưa điện thoại đến bên tai, liếm liếm môi, mở miệng nói: “Sao thế?”
Trong điện thoại im lặng một lát, mới truyền đến âm thanh của Lục Cẩn Niên: “Sáu giờ chiều có thời gian hay không?”
“Có.”
“Ăn một bữa cơm?”
“Được.” Hứa Gia Mộc đáp lại, lại hỏi: “Chỗ cũ?”
“Ừhm.” Lục Cẩn Niên đáp lại.
Trong nháy mắt, giữa hai người lại trở nên yên tĩnh, qua một lúc, Hứa Gia Mộc nghe được bên đầu dây của Lục Cẩn Niên truyền đến tiếng đập cửa, sau đó là tiếng nhắc nhở của trợ lý: “Lục tổng, đến giờ họp rồi.”
“Có việc sao?” Hứa Gia Mộc hỏi, sau đó liền giơ chân lên, đá vào lốp xe: “Buổi tối gặp rồi nói sau, anh làm việc đi.”
“Được.” Lục Cẩn Niên nói xong liền cúp điện thoại.
Hứa Gia Mộc thu lại điện thoại, đứng bên cạnh xe một lúc, sau cùng mở cửa xe ra, ngồi xuống, lái ô tô rời đi.
–
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!