Hoặc là nói, anh cũng không thể giải thích được vì… Kiều An Hảo của nhiều năm trước, cũng đã bắt đầu thích anh rồi à?
Giải thích này, khiến cho Lục Cẩn Niên giống như bị điểm huyệt, cầm tờ giấy kia, dừng hình trên ghế làm việc, bên tai anh không hề nghe được bất kỳ âm thanh nào cả, anh cảm giác được nhịp tim của mình đập rất nhanh, đặc biệt nhanh, thình thịch thình thịch, giống như bị lôi đi lẫn lộn.
Không được, anh nhất định phải làm cho rõ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Lục Cẩn Niên lấy điện thoại di động ra, chọn tên của cô, vừa định gọi đi lại nghĩ đến cây bút ghi âm là do Kiều An Hạ đưa cho mình, nếu anh mở miệng nói cho Kiều An Hảo… Chẳng phải là sẽ để cô biết, Kiều An hạ đã từng động tay động chân sau lưng cô sao?
Cô để ý đến người chị Kiều An Hạ đó như thế nào, anh biết rõ… Nếu để cô biết việc này, trong lòng chắc chắn sẽ khổ sở, cô bây giờ, vẫn còn đang có thai.
Lục Cẩn Niên dừng lại một lát, sau cùng liền quay trở lại danh ba.
Số điện thoại của Kiều An Hạ, anh không có, cho dù anh có tìm cô ta để hỏi, chuyện về máy ghi âm, rốt cuộc là có chuyện gì xung quanh đó nữa, có lẽ cô cũng sẽ không nói cho anh.
Cho nên, anh chỉ có thể đi tìm Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc.
Lục Cẩn Niên dừng động tác, nghĩ đến tối hôm qua, Hứa Gia Mộc không hề nói trước mà đi lên sân khấu làm rõ chuyện của anh và Kiều An Hảo.
Nếu như không phải là cậu ấy, có lẽ cả đời trong sạch của Kiều An Hảo khó có thể lấy lại được.
Nếu như không phải trong thời khắc mấu chốt cậu ấy đứng ra, có lẽ thật sự anh và Kiều An Hảo sẽ bắt đầu làm thủ tục đi di dân.
Cho dù Hàn Như Sơ vì cậu ấy mà gây nhiều ân oán với anh, nhưng là Hứa Gia Mộc lại chưa bao giờ làm tổn thương anh dù chỉ một chút.
Mà còn, lúc giữa trưa ở trên bữa tiệc, anh nghe được một cổ đỗng nói, Hàn Như Sơ bị con trai của mình cắn ngược lại một cái, nên bị thổ huyết, đưa đến bệnh viện trong đêm, sáng nay mới bắt đầu ổn định lại.
Hàn NHư Sơ có xấu thế nào… cũng là mẹ của Hứa Gia Mộc, mẹ cậu ấy bị làm thành như vậy, nghĩ đến người khó khăn nhất lúc này chính là cậu ấy rồi?