Kiều An Hảo nhận ra dãy số kia, là hai ngày trước cô gọi điện đến cửa hàng may đồ cổ trang đặt trang phục, có thể là cô không nghe điện thoại, nên gửi tin nhắn cho cô, nói trang phục đã làm xong, hỏi ngày mai cô có thời gian không, phái người đưa tới, Kiều An Hảo thuận tay trả lời lại, liền nói một chữ có: “Có”, đối phương rất nhanh trả lời lại: “Được, xế chiều ngày mai, khoảng 1 giờ, sẽ mang đến.”
Lần này Kiều An Hảo không trả lời lại, cô vào Sina theo thói quan, nhưng là nghĩ đến nhìn những tin đồn đó sẽ khiến mình rộn lòng, vì thế ném điện thoại sang một bên, mở ti vi, tùy tiện tìm một tiết mục giải trí nào đó xem, kết quả nhìn nhìn, lại ngủ thiếp đi.
–
Lục Cẩn Niên bận đến chín giờ, sau đó khép lại máy tính, anh duỗi người, đứng lên đi ra khỏi thư phòng, phát hiện hành lang vô cùng yên tĩnh, cũng không có nhạc vang lên, vì thế liền buồn bực đẩy cửa phòng tập ra, bên trong trống không, sớm không thấy người.
Hai ngày trước, dù anh có thúc giục thế nào, cô cũng đều bất động, mỗi lần đều phải để anh bức bách ôm đi, thế nào hôm nay chưa đến chín giờ, đã không thấy đâu rồi?
Lục Cẩn Niên đẩy cửa phòng ngủ, nghe thấy có tiếng cười trong ti vi truyền đến, anh quay đầu theo bản năng, vốn tưởng rằng nhìn thấy vợ mình đang hứng trí bừng bừng xem ti vi, kết quả ai ngờ, cô đang dựa lưng vào đệm, nghiêng đầu ngủ say.
Sợ là mấy ngày nay nhảy đến mệt chết được? Đã vậy còn ngủ sớm…
Lục Cẩn Niên hơi bất đắc dĩ đi đến bên giường, rút đệm sau lưng cô đi, để đầu cô nằm lên trên gối, đắp chăn xong, sau đó tắt ti vi, thuận tay tắt đèn, đứng bên giường nhìn khuôn mặt của cô một lúc, liền cúi đầu hôn cô, rồi vào phòng tắm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!