Kiều An Hảo tạm ngừng một lát, suy đoán: “Có thể là anh Gia Mộc đang ở ngay trong biệt thự, thấy được, liền chạy sang…”
Hóa ra là như vậy… anh còn tưởng rằng cô vẫn thích cậu ta, gặp phải nguy hiểm, theo bản năng liền cầu cứu cậu ta.
Xem ra là anh quá khẩn trương, cũng suy nghĩ quá nhiều.
“Vậy lần này vẫn là nhờ Gia Mộc.”
Kiều An Hảo cũng không nhận ra Lục Cẩn Niên tại sao lại hỏi mình những điều này, ru rú trong lòng anh, ngoan ngoãn ngẩng đầu.
–
Hứa Gia Mộc trở về biệt thự của mình, không đi vào nhà mà trực tiếp lên xe, khởi động, rời đi.
Trên đường phố có rất nhiều xe, xe đi một chút lại phải dừng, sau cùng Hứa Gia Mộc liền quẹo vào trong khu nhà của Hứa gia.
Lúc Hứa Gia Mộc vừa quẹo vào, đã nhìn thấy quản gia đang tiễn một người đi từ trong nhà ra, cũng không biết hai người nói gì đó, sau cùng quản gia liền đưa cho người kia một lá thư. Bởi vì khoảng cách khá xa, Hứa Gia Mộc không nhìn thấy rõ, thế nhưng người kia nhận được thì rất vui vẻ, không biết nói gì đó với quản gia, liền đi về phía xe của anh, mà quản gia đứng một lúc ở cửa, sau đó mới quay vào nhà.
Hứa Gia Mộc theo bản năng điều chỉnh lại tốc độ xe, nhìn qua cửa kính, lưu ý người đang cầm phong thư kia, anh cảm thấy có chút quen mắt, như là đã gặp ở đâu đó, nhưng lại không thể nghĩ ra.
Người kia đi đến dưới một gốc câ ven đường, sau đó dừng lại, đưa lưng về phía đường cái, mở lá thư kia ra.
Lúc này khoảng cách của Hứa Gia Mộc và người đó đã gần hơn một chút, anh có thể thấy rõ trong phong thư là một tập tiền.
Người này làm cái gì? Tại sao quản gia lại đưa cho hắn ta nhiều tiền như thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!