Hứa Gia Mộc buông mi, giơ tay lên, lấy 1 xếp giấy trong túi, đưa cho Hàn Như Sơ.
Hàn Như Sơ nhìn Hứa Gia Mộc, chần chờ một chút, nhận lấy, mở ra, phát hiện lại là nội dung tin nhắn di động.
Hàn Như Sơ mượn ánh đèn ven đường, cẩn thận nhìn một lát, mới nhìn hiểu ra đây là tin nhắn Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên gửi nhau vào lễ tình nhân năm ngoái.
Hứa Gia Mộc im lặng lâu như vậy, rốt cuộc mở miệng: “Trong 4 ngày, Kiều Kiều ngất xỉu nằm viện, điện thoại di động ở nhà chúng ta, mẹ có thể nói cho con biết, là ai lấy điện thoại của Kiều Kiều gửi đi những tin này?”
Hàn Như Sơ không nói gì, ngón tay cầm tờ giấy run run lên, sau một lúc lâu, bà ta mới ngẩng đầu lên, hỏi: “Gia Mộc, từ đâu mà con có?”
Hứa Gia Mộc nhắm hai mắt lại: “Đến lúc này, mẹ còn nghĩ là ai hãm hại sau lưng mẹ sao? Vấn đề là, đây không phải là hãm hại, đây là sự thật!”
“Mẹ biết anh ấy thích Kiều Kiều, có đúng không? Cho nên lúc ban đầu mẹ dùng Kiều Kiều làm mồi nhử anh ấy, anh ta mới đồng ý đóng giả con, có đúng không? Mẹ không thể gặp anh ấy, mẹ biết anh ấy hẹn Kiều Kiều vào lễ tình nhân, mẹ ra tay đẩy Kiều Kiều ngã cầu thang, sau đó mẹ cầm điện thoại gửi mấy tin nhắn này, có đúng không!”
Hứa Gia Mộc nói tới đây, hốc mắt bỗng dưng đỏ lên: “Có lỗi với mẹ chính là ba, không phải là mẹ anh ấy, cũng không phải là anh ấy, mẹ tỉnh lại đi, lỗi là do Hứa Vạn Lý! Tại sao mẹ không đối phó với Hứa Vạn Lý mà lại đối phó với bọn họ? Bọn họ làm sai chỗ nào!”
“Là Kiều An Hảo không biết xấu hổ, có đúng không? Là Kiều An Hảo làm, có đúng không?” Hàn Như Sơ trong lúc bất chợt sẽ cầm những thứ kia giấy ra tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!