Tối hôm qua phát sinh chuyện gì, giống như bộ phim xẹt qua, trong đầu cô, từng hình ảnh cứ xẹt qua, sau đó Kiều An Hảo liền nhìn quanh phòng ngủ, nhìn thấy không có Lục Cẩn Niên, bản năng nghĩ đến Lục Cẩn Niên chạy thoát lập tức nhảy xuống giường, sau đó hoàn toàn không nhận thấy mình chưa mặc gì cả, chạy ra khỏi phòng ngủ.
Lục Cẩn Niên đứng sát cửa sổ phòng khách, nghe được tiếng mở cửa sau lưng, theo bản năng quay đầu, nhìn thấy Kiều An Hảo trần như nhộng, anh cau mày, sau đó quay lưng, giọng nói cứng rắn nói:“Mặc xong quần áo, trở ra.”
Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên nhắc như vậy, mới phát hiện mình chưa mặc gì, gương mặt trở nên đỏ bừng, trở về phòng ngủ, đóng cửa lại.
Kiều An Hảo tắm rửa xong, bọc áo choàng ra, nhìn quần áo còn nguyên nhãn đặt chỉnh tề bên giường.
Chắc là Lục Cẩn Niên tỉnh dậy sớm hơn đi mua giúp cô.
Kiều An Hảo sấy tóc, tùy tiện cột lại, sau đó mặc quần áo, mới từ trong phòng ngủ đi ra.
Lục Cẩn Niên đã đặt thức ăn ngay ngắn trên bàn, nghe tiếng cửa phòng mở, hơi hơi ngẩng đầu nói:“Lại đây ăn chút đi.”
Sau đó liền thuận thế ngồi ở trên ghế.
Kiều An Hảo đi qua, quan sát vẻ mặt của Lục Cẩn Niên, phát hiện không có phẫn nộ hay dấu hiệu chất vấn, đáy lòng trở nên có chút kiên định, mới ngồi xuống.
Lục Cẩn Niên đưa cho Kiều An Hảo một đôi đũa, ý bảo cô ăn cơm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!