Editor : Meitu
Trên người Kiều An Hảo đặc biệt có mùi hương ngọt ngào, trong nháy mắt quét sạch hô hấp của Lục Cẩn Niên, anh còn sót lại một chút ý thức, thúc đẩy anh muốn kéo cô từ trong ngực ra, nhưng tay anh lại không thể.
Kiều An Hảo trong ngực, ngược lại còn nhón chân lên, ngăn chận môi của anh.
Răng môi giao tiếp mềm mại, hoàn toàn vỡ tung trong cơ thể của anh, lý trí trong phút chốc bị tiêu tan, trong đầu không còn bất kỳ suy nghĩ gì, chân cũng đã nâng lên, đá văng cửa, ôm Kiều An Hảo, giẫm chân tại chỗ đi vào phòng, sau đó đá cửa, đặt cô trên cánh cửa, hôn sâu hơn.
Lục Cẩn Niên hôn, mãnh liệt mà lại thô bạo, hôn Kiều An Hảo đến mức muốn ngất xỉu, thân thể mềm mại, trong nháy mắt không có sức.
Có thể là do thuốc, động tác của anh có chút gấp gáp, khẩn cấp cởi y phục của cô, bởi vì nút cài quá nhiều, cởi có chút khó khăn, anh trực tiếp dùng sức xé ra, khiến hàng nút rơi tứ tung, rơi trên mặt đất, phát ra liên tiếp tiếng vang thanh thúy.
Hai người còn chưa tới phòng ngủ, toàn bộ quần áo đã rơi ra, từ cửa phòng vẫn rơi đầy đến phòng khách, Lục Cẩn Niên thở gấp nặng nề, đẩy ra cửa phòng ngủ, hung hăng đè Kiều An Hảo trên giường, không thể chờ đợi vô vấn đề chính.
Lục Cẩn Niên đã lâu không làm, thêm tác dụng của thuốc, lại càng điên cuồng muốn, Kiều An Hảo vốn tỉnh táo, nhưng bị sự lãnh đạo của anh, thật vất vả đợi đến lúc anh kết thúc, cô vừa định thở phào một cái, anh lại đột nhiên ôm cô đổi một tư thế, lần nữa trở lại.
Đến cuối cùng, Kiều An Hảo cũng cũng đếm không hết rốt cuộc Lục Cẩn Niên muốn bốn lần, hay năm lần, chẳng qua cô chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân mình muốn rã rời, không còn sức nữa.
Thật vất vả mới đến kết thúc, Kiều An Hảo cũng lười phải nhúc nhích, cứ như vậy gối lên lồng ngực Lục Cẩn Niên mệt mỏi ngủ.