Kiều An Hảo đột nhiên nói câu “Thật xin lỗi” khiến Lục Cẩn Niên nghe có chút mơ hồ, chân mày giật giật, nhìn cô.
Kiều An Hảo ngẩng đầu, nhìn đáy mắt Lục Cẩn Niên, bởi vì ngân ngấn nước mắt, nên mắt hơi sáng lên: “Lục Cẩn Niên, em thật sự không chịu nổi, lúc trước em hại anh thời gian dài như vậy, ngày đó còn nói như thế với anh…”
Kiều An Hảo muốn nói mình trong văn phòng của Lục Cẩn Niên, đã vô tâm thốt ra những lời này.
Nhưng lọt vào tai anh, lại khiến anh nhớ đến đêm hôm đó, cô gửi tin nhắn cho anh.
Đáy mắt Lục Cẩn Niên lo lắng, đột ngột giơ tay lên, đập bàn một cái, hơi thô bạo ngắt ngang lời cô: “Tôi đã nói với em nhiều lần rồi, không cần nói chuyện đó!” Kiều An Hảo bị khí thế của anh làm cho sợ hãi, đầu ngón tay run run, vội vàng ngậm miệng, cúi đầu xuống.
Phản ứng của Lục Cẩn Niên hơi mãnh liệt, nhìn thấy phòng ăn có ít người, Kiều An Hảo mang máng nghe được mọi người dùng tiếng Anh nói chuyện với nhau, rốt cuộc tại sao cô cùng Lục Cẩn Niên lại lại thế này, tay của anh vô thức nắm lại thành nắm đấm, đầu càng cúi xuống.
Một cỗ cảm giác áp bức trên người Lục Cẩn Niên không ngừng lan ra, ngực anh phập phồng kịch liệt, Lục Cẩn Niên như vậy, khiến Kiều An Hảo sợ hãi, đột nhiên anh đứng lên, bỏ đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!