Phòng ăn ở đây là khu vực phồn hoa nhất, bình thường mọi người tới đây làm điểm dừng chân cho bữa tối rất nhiều, vì nơid dây vừa tiết kiệm nhân viên phục vụ, thực đơn lại chỉ in trên một trang giấy, rất gọn cho việc gọi món, còn nếu muốn gọi món gì thì tự mình viết ở đằng sau, sau đó đưa đến quầy lễ tân là xong, đỡ phải rắc rối phức tạp.
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm vào thực đơn mà không có phản ứng gì, lông mày giật giật, liền cầm cây bút một bên đưa đến trước mặt cô.
Kiều An Hảo đang ngây ngẩn bị hành động của anh làm cho giật mình, ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt đen nhánh long lanh nhìn Lục Cẩn Niên.
Trên mặt Lục Cẩn Niên cũng chẳng biểu hiện ra thái độ gì nhưng lại mở miệng nói chuyện, chỉ là chính anh cũng không nhận ra rằng giọng nói của mình trở nên dịu dàng: “Muốn ăn gì thì viết ra.”
“Vâng.” Kiều An Hảo đáp một tiếng, cầm bút lên, tiếp tục nghiên cứu thực đơn, có thẻ bởi vì đi học nhiều năm nên tạo cho cô một tật xấu, chính cô cũng không chú ý mà theo thói quen thỉnh thoảng cắn cây bút khi nghĩ nên ăn món gì.
Nhìn cảnh tượng này, ánh mắt Lục Cẩn Niên có chút trở lên mơ hồi, trí nhớ lại bị kéo về hồi mình học xong khóa thể dục vội ôm quả bóng chạy về dãy phòng học, giả vờ đi ngang qua lớp học của cô, cô bị phân ngồi ở góc trong cùng nhưng anh chỉ cần liếc qua là biết ngay cô ở đâu, lúc ấy cô vẫn còn ở lớp ba, có thể vì không thể làm bài mà cũng giống như bây giờ, ngồi cắn bút, khuôn mặt lộ vẻ ai oán đáng thương, cầm quyền menu cả nửa ngày mới đặt bút check món.
Không khí lúc ấy khô khan nhưng anh đã chắm chú nhìn cô gần mười phút, cho đến khi Hứa Gia Mộc ướt đẫm mồ hôi chạy tới, khoác tay lên trên vai anh hỏi vì sao lại ngẩn người thì anh mới thu hồi tầm mắt dời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!