Trợ lý dừng một lát, mới mở miệng: “Lục tổng.”
Lục Cẩn Niên nghe được tiếng trợ lý, dừng lại đại khái năm giây, mới phản ứng chậm chạp ngẩng đầu lên: “Sao vậy?”
“Đã sắp mười giờ, anh còn không tan làm sao?”
Lục Cẩn Niên quán tính bưng cà phê lên, nhấp một miếng, phát hiện đã lạnh như băng, khổ sở khó có thể nuốt xuống, anh đặt ly cà phê xuống, giơ tay lên, xoay mặt, nói: “Được.”
Sau đó liền đứng lên, cầm áo khoác, đi về phía cửa.
Trợ lý nhìn máy tính của Lục Cẩn Niên chưa tắt và ví tiền trên bàn, lên tiếng nhắc nhở: “Lục tổng, máy tính anh còn chưa tắt.”
Lục Cẩn Niên quay đầu liếc mắt nhìn, “Ừ” một tiếng, đi về tới, cúi người, trực tiếp tắt máy, sau đó lại đi về phía cửa.
Rốt cuộc cô Kiều đã nói gì với Lục tổng? Tình trạng hiện tại của anh ấy không ổn chút nào. . . Trợ lý âm thầm suy nghĩ một lát, lần này không
lên tiếng nhắc nhở Lục Cẩn Niên, mà giúp anh cầm ví tiền trên bàn, rồi theo sau Lục Cẩn Niên ra khỏi phòng làm việc.
Trợ lý lái xe từ bãi đậu ra ngoài, xuyên qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên, nghĩ đến đêm nào anh cũng về Cẩm Tú viên, vì vậy liền mở miệng hỏi: “Lục tổng, vẫn trở về Cẩm Tú viên sao?”
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm ngoài cửa xe, “Ừ” rất nhẹ một tiếng.
Ngoài cửa sổ đèn không ngừng thoảng qua trên mặt anh, có hơi lờ mờ.
Một lát sau trợ lý, liền trả ví tiền trong tay về phía sau: “Lục tổng, anh quên ví.”
Lục Cẩn Niên dừng lại, vươn tay nhận lấy, sau đó nhét vào trong túi, tiếp tục quay đầu nhìn ngoài xe.
Bên trong xe rất yên tĩnh, qua hồi lâu, Lục Cẩn Niên mở miệng hỏi một câu: “Nếu như cậu phát hiện bà xã của cậu gần gũi với người đàn ông khác, cậu sẽ thế nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!