Đột nhiên Lục Cẩn Niên giống như gặp phải chuyện gì đó rất vội vàng, liền mạnh đứng lên, Kiều An Hảo sợ tới mức mới nói được một nửa, liền dừng lại, ngẩng đầu nhìn anh hỏi:“Làm sao vậy?”
Lục Cẩn Niên bình tĩnh chỉ ngoài động, nói:“Tôi đi ra ngoài một chút.”
Sau đó không chờ Kiều An Hảo kịp phản ứng lại, liền xoay người đi ra ngoài cửa động.
Lục Cẩn Niên tùy tiện tìm một hướng đi, bước nhanh đi được khoảng năm mươi thước, mới ngừng lại.
Anh đi ra hơi gấp, nên trái cây trong tay còn chưa ăn xong, vì thế liền nhét vào miệng , lấy di động từ trong túi quần của mình ra, ấn nút khởi động mở khóa điện thoại, đáy lòng hy vọng điện thoại bị hỏng, kết quả không như mong muốn, màn hình xuất hiện kỳ tích sáng lên, sau khi mở máy, thậm chí còn có mấy cái tin nhắn truyền đến, phát ra vài tiếng vang leng keng liên tục.
Đáy lòng Lục Cẩn Niên không nhịn được oán thầm một câu, cái gì mới gọi là phá di động? Ngâm trong nước lâu như vậy, tắt máy cả đêm mà còn khởi động được?
Lục Cẩn Niên khó chịu thở ra một hơi, nghĩ tới người phụ nữ trong động đang tìm cách liên hệ người tới cứu, ánh mắt hơi hơi lóe lóe, tắt máy, sau đó không hề do dự trực tiếp ném điện thoại ra ngoài.
Sáng nay lúc anh ra ngoài tìm quả, phát hiện trong rừng rậm có một số nơi đặt bẫy săn bắt thú, điều này chứng minh gần đây có thôn xóm, cũng có khả năng hôm nay họ sẽ tới thu hoạch, tới lúc đó, anh và Kiều An Hảo có thể đi theo bọn họ ra ngoài, kể từ đó, anh và cô sẽ không bị ai quấy rầy, đợi thêm một thời gian……
–
Lục Cẩn Niên chậm rãi bước chân, trở về trong động, ngồi ở vị trí ban đầu, nâng một chút mí mắt, thập phần bình tĩnh mở miệng hỏi Kiều An Hảo đang cắn trái cây:“Đúng rồi, vừa nãy lúc tôi ra ngoài, em muốn hỏi tôi chuyện gì vậy?”
Kiều An Hảo nói:“Anh có mang theo di động hay không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!