Kiều An Hảo gọi cho Hứa Gia Mộc mười mấy cú điện thoại, cũng không kết nối được, cuối cùng đành tử bỏ, dứt khoát nhắn một tin cho Hứa Gia Mộc, sau đó rời khỏi Kim Bích Huy Hoàng, đứng ở ven đường chờ xe taxi.
Kim Bích Huy Hoàng là nơi xa xỉ, người tới nơi này đều có xe riêng đưa đón, cho nên rất ít xe taxi tới đây.
–
Bước chân Lục Cẩn Niên chạy thẳng tới đường lớn, vừa khoác áo lên người, vừa nhìn quanh một vòng, không nhìn thấy Kiều An Hảo, dường như là đang chậm rãi đi ra khỏi cửa chính Kim Bích Huy Hoàng.
Đứa bé giữ cửa biết Lục Cẩn Niên, lúc anh đi ra, còn ân cần chào hỏi một tiếng: “Lục tổng.”
Lục Cẩn Niên hoàn toàn không để ý tới đứa bé giữ cửa gọi, nhìn chung quanh, dứt khoát đi về phía ven đường, bởi vì tốc độ có hơi gấp, hô hấp Lục Cẩn Niên có chút không yên, dồn dập hít thở, sau đó lúc thấy từ Kim Bích Huy Hoàng đi về phía trước khoảng hai trăm mét gần đèn đường, Kiều An Hảo đang đứng.
Cô mặc chiếc váy màu lam nhạt, bên ngoài mặc một cái áo khoác màu trắng, đưa lưng về phía anh, đón dòng xe đang chạy, thỉnh thoảng vẫy tay.
Chẳng qua là chỉ nhìn thấy bóng lưng của cô, gương mặt anh cũng trở nên có chút dịu dàng, chẳng qua anh chỉ sững người, rồi cất bước, sãi bước nhanh chóng về phía cô.
Lúc Lục Cẩn Niên còn cách Kiều An Hảo khoảng một trăm mét bất chợt có một chiếc xe taxi dừng ở trước cô, giống như cứu tinh cô đang chờ đã tới, nhanh chóng mở cửa xe, chui vào, sau đó xe lái vào bên trong đường xe, màn đêm bao phủ xuống dòng xe đang chạy trong thành phố.
Bước chân Lục Cẩn Niên, bởi vì Kiều An Hảo đột nhiên rời đi, cứng rắn dừng tại chỗ như vậy.
Vốn vì trợ lý nói với anh là Kiều An Hảo có thể cần người đưa về mới có thể về nhà, mà nảy sinh niềm hy vọng, cứ như vậy bị đánh tan thành mây khói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!