Lục Cẩn Niên đang nhìn xem là ai mở cửa, hai đồng tử rõ ràng đã mở rộng ra, sau đó liền trở lại bình thường, nhìn Kiều An Hảo không rời mắt, chỉ là đáy mắt anh nhìn cô như kết một tầng băng, khiến cho người ta có cảm giác rất lạnh lùng.
Vừa vặn mới chỉ nửa tháng không gặp, Kiều An Hảo lại thấy như đã xa cách cả thế kỷ, khuôn mặt anh vẫn xuất sắc như cũ, chỉ là vẻ mặt càng thêm lạnh lùng hơn một chút, trên trán có một tầng mồ hơi mờ nhạt.
“Anh, anh đã đến rồi?”
Hứa Gia Mộc nói một câu, khiến Kiều An Hảo tỉnh táo lại hoàn toàn, lúc này cô mới phát hiện ra tầm mắt của Lục Cẩn Niên, chẳng biết từ lúc nào, đã chăm chú đặt lên trước ngực mình, cô đang mặc váy ngủ, một diện tích da thịt lớn hiện ra dưới xương quai xanh thanh tú, Kiều An Hảo xấu hổ, mất tự nhiên cúi đầu, nhanh chóng lui xuống mở miệng, nhẹ giọng nói một câu với Hứa Gia Mộc: “Em lên lầu thay đồ.”
Nói xong, Kiều An Hảo liền xoay người, đi về phía cầu thang.
Lục Cẩn Niên đứng ở chỗ cổng vòm, vẫn không hề nhúc nhích, mãi đến khi hình bóng của cô biến mất ở chỗ rẽ, tầm mắt của anh mới trở về, sau đó nhìn lướt qua chiếc hộp giấy trước mặt Hứa Gia Mộc, bên trong ngoại trừ rau dưa, hoa quả và một ít đồ ăn lặt vặt, còn có mấy hộp áo mưa, cả người giống như bị điện giật, thân thể liền mạnh mẽ lung lay một phen.
“Anh, sao vẫn đứng đó? Đi vào ngồi đi!” Hứa Gia Mộc nhìn thấy anh đứng lâu như vậy, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở một câu.
Lục Cẩn Niên giống như không hề nghe thấy Hứa Gia Mộc nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc hộp rực rỡ kia.
Hứa Gia Mộc nhíu mày, lại hô một tiếng: “Anh?”
Lục Cẩn Niên haonf hồn, hạ mí mắt xuống, tay lặng yên không một tiếng động nắm thành quả đấm, dường như phải dùng hết sức lực, mới miễn cưỡng khiến cho bản thân bình tĩnh lại, bước tiếp về phía trước, đi đến bên cạnh Hứa Gia Mộc, cũng chỉ gật gật đầu, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!