Trong biệt thự rất yên tĩnh, mặc dù hiệu quả cách âm đặc biệt tốt, cô vẫn mơ hồ nghe cuộc nói chuyện của Lục Cẩn Niên và má Trần, cả tiếng bước chân của Lục Cẩn Niên, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Kiều An Hảo như cũ duy trì nhắm mắt ngủ say, tiếng bước chân Lục Cẩn Niên rất nhẹ,
dường như đứng ở mép giường nhìn cô rất lâu, mới rời đi, ngay sau đó trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.
Khoảng tầm nửa tiếng, Lục Cẩn Niên từ trong phòng tắm ra ngoài, rón rén leo lên giường, nằm ở bên cạnh cô, mùi hương xà phòng xen lẫn mùi quen thuộc trên người anh, chui vào trong mũi cô, khiến mũi bỗng dưng đau nhói, có chất lỏng ấm áp xông lên đáy mắt, hốc mắt có chút ê ẩm, một lát sau, có giọt lệ trong suốt nơi khóe mi, sau đó chậm rãi rơi xuống gối.
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo ngủ, cũng không quấy rầy cô, hai người yên tĩnh nằm như vậy, Kiều An Hảo bất chợt xoay người, đánh thức Lục Cẩn Niên muốn ngủ, anh mở mắt, nhìn Kiều An Hảo, ý thức không rõ gọi một tiếng “Kiều Kiều” .
Kiều An Hảo không nói gì, mở to hai mắt, trong phòng ngủ lờ mờ, bình tĩnh nhìn anh.
Lục Cẩn Niên dần dần trở nên có chút tỉnh táo, chống tay lên: “Sao vậy?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!