Đêm đó anh dầm mưa thật lâu, đầu óc trống rỗng, ngày hôm sau thì sốt cao, khóa mình một người trong phòng của khách sạn, ngây dại bảy ngày bảy đêm mới tỉnh táo lại.
Điện thoại của anh có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đa số là do truyền thông gọi tới, trong đó có một tin nhắn chúc mừng của Kiều An Hảo, chúc mừng anh đạt được giải thưởng điện ảnh nam hai suất sắc nhất.
Anh nhìn cái tin nhắn kia, anh nhắn tin trả lời theo bản năng, nhưng vừa đánh được hai chữ “Cảm ơn”, thì chuyện tình đêm sinh nhật của cô, lại như nước thủy triều tràn vào tâm trí của anh, ngón tay anh dừng lại hồi lâu, cuối cùng đem những chữ mình đánh, từng chữ từng chữ xóa đi, sau đó để điện thoại di động xuống, đứng lên, đi đến cửa sổ của khách sạn, nhìn ánh mặt trời chiếu vào đô thị phồn hoa, đáy lòng tối đen.
Kỳ thật so sánh với những lời mà Hàn Như Sơ nói với anh, thì bị Kiều An Hảo vứt đi hoa tươi với bánh ngọt, càng làm cho anh đau lòng hơn.
Cho tới bây giờ, anh luôn nghĩ làm cho bản thân trở nên thật tốt, sau đó có thể yêu cô, nhưng lại không hề nghĩ tới, cô có yêu bản thân hay không.
Sau đó Kiều An Hảo đến Hàng Châu khoảng ba lần, cũng hẹn anh đi ăn cơm, lúc trước nhận được tin nhắn của cô thì mừng rỡ giống như từ trên trời giáng xuống, nhưng khi đó là sự dày vò đối với anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!