Bên trong abum cũng không có nhiều hình của Kiều An Hảo, nhưng mà trong đó có một thứ, lại lập tức hấp dẫn sự chú ý của Kiều An Hạ.
Đó là tấm hình chụp chung của một nam một nữ, người phụ nữ là Kiều An Hảo, người đàn ông kia rất quen thuộc chẳng lẽ là Lục Cần Niên.
Kiều An Hạ dừng lại khoảng năm giây, mới giơ tay lên chạm vào mà hình điện thoại, phóng to hình ảnh, sau đó Kiều An Hảo mới nhìn thấy rõ, tấm hình kia được chụp ở trên giường, Lục Cần Niên đang nhắm mắt, ôm Kiều An Hảo vào trong ngực, ngủ rất say, mà Kiều An Hảo nằm ru rú trước ngực anh, khuôn mặt dịu dàng như một cô gái nhỏ, tấm hình kia không hề rõ ràng, chỉ chụp đến phía trên ngực của Kiều An Hảo, chỗ xương quai xanh trắng mịn của cô gái, có dấu hôn sâu không đồng đều, tất cả đều phơi bày ra.
Kiều An Hạ nghĩ tới chắc cả đời này cô sẽ không bao giờ có thể quên được cảm xúc của bản thân vào giờ khắc thấy tấm hình này.
Khiếp sợ, kinh ngạc, khó có thể tin nhưng nhìn lại ảnh chụp ở trên màn hình điện thoại di động cho thì cô không thể không tin.
Đầu óc Kiều An Hạ, trống rỗng khoảng chừng gần một phút đồng hồ, mới có thể hiểu ra: Kiều An Hảo ngủ cùng một chỗ với Lục Cẩn Niên…
Bọn họ làm sao có thể ngủ cùng một chỗ? Bọn họ ngủ cùng một chỗ từ lúc nào?
Kiều An Hạ vừa nghĩ, vừa xem thời gian Kiều An Hảo chụp tấm ảnh kia, thì ra là sự tình của hai tháng trước…
Thảo nào đột nhiên Lục Cần Niên đặt vai diễn nam thứ xuống trong cuộc họp thường niên, thảo nào chỉ vài câu nói của Kiều An Hạ có thể khiến Lục Cần Niên ra mặt mời khách ăn cơm, thảo nào lúc trước mình có thể mời được Lục Cẩn Niên đi ăn cơm, đó là bởi vì cô biết tình hình của Kiều An Hảo, anh mới đồng ý…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!