Lục Cẩn Niên dùng sức nắm chặt tay, chính mình áp chế tâm tình phập phồng xuống, mang theo vài phần bi thương nói:“ Cô ấy đã kết hôn rồi.”
Nếu không phải Hứa Gia Mộc không xảy ra tai nạn lần đó, hắn hẳn không có cơ hội hay tư cách kết hôn với cô, trở thành vợ chồng?
Cho dù là chỉ đóng vai chồng hờ thế thân thay cho Hứa Gia Mộc, hắn cũng cam lòng.
Hôn nhân này, tuy hắn và cô ở cùng một nhà, nhưng là, xét đến thời điểm này, hắn bất quá cũng chỉ là một cái thế thân, thế thân của Hứa Gia Mộc mà thôi.
Hóa ra người con gái hắn thích, nguyên lai đã lấy người khác làm chồng, thảo nào tối hôm qua khi trở về nhà, hắn ôm cô, lại nói tại sao người cô gái ấy yêu lại không phải hắn.
Tối qua bởi vì một cô gái khác, cho nên hắn tâm tình không tốt, mới đến quán bar uống rượu?
Điều này làm cho Kiều An Hảo trong lòng vui mừng nhưng không tránh khỏi chút chua xót.
Kiều An Hảo ngập ngừng một chút, mở miệng hỏi:“ Cô gái kia đã kết hôn rồi, vậy anh vẫn sẽ mãi thích sao?”
Lục Cẩn Niên ánh mắt thất thần, nghe đến câu nói này, đáy mắt đột nhiên xẹt qua một tia sáng, hắn nhìn vào mắt cô, rõ ràng chủ ý nói cho cô gái kia, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy, hắn là đang nói cho Kiều An Hảo nghe:“ Sẽ.”
Lục Cẩn Niên trả lời chắc chắn như đinh đóng cột, không chút do dự, Kiều An Hảo thoáng có chút đau lòng, cô quay đầu đi, đưa lưng vê phía Lục Cẩn Niên, cố làm cho giọng điệu trở nên bình tĩnh:“ Nhưng là, cô ấy đã kết hôn, anh không thể cứ như vậy cả đời yêu cô ấy chứ?”
5 năm trước, hắn chỉ biết cô vĩnh viễn không thể thuộc về hắn, sau 5 năm, hắn không ngừng mà thuyết phục bản thân buông tha cho cô, nhưng là, thuyết phục 5 năm, hắn lại không thể buộc mình từ bỏ.
Có lẽ tính cách đã như vậy, hắn vĩnh viễn không thể dừng lại được nữa, cũng không đủ can đảm tìm kiếm một tình yêu mới.
13 năm rưỡi, từ lúc cô đi vào trái tim hắn, sâu thật sâu, trong tim hắn đã không thể đón nhận thêm 1 ai khác.
Lục Cẩn Niên định thần, cười tự giễu, âm thanh nhẹ nhàng lại vài phần tao nhã, mang theo một tia bất đắc dĩ:“ Tôi từng nghĩ rằng có thể không yêu cô ấy nữa… Nhưng là…” Lục Cẩn Niên thanh âm nhuốm đậm bi thương, khiến cho người nghe cũng không tránh khỏi đau lòng:“ Tôi làm không được, tôi không thể thuyết phục được chính mình buông tay.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!