Hắn cứ nghĩ, cô nhất định sẽ thích một vai hắn đảm nhận vai chính trong một bộ phim đặc sắc nào đó, lại không ngờ tới, cái cô thích lại là [Trường Tương Tư].
Bộ phim này, khiến cho hắn được biết đến rộng rãi, khiến cho hắn có đầy đủ năng lực cho cô một cuộc sống đẹp, cũng là từ bộ phim đó, hắn và cô, bắt đầu mỗi người một ngả, càng ngày càng xa.
Cho nên bộ phim này, là tình yêu của hắn, cũng là của hắn đau đớn.
Lục Cẩn Niên sững sờ vài giây, mới nhẹ nhàng mà chớp mắt, mở miệng, giọng điệu có vài phần mơ hồ:“ Bộ phim này, cũng là bộ phim tôi thích nhất, mà cũng là bộ phim tôi ghét nhấ.”
“Vì sao?”
Ánh mắt Lục Cẩn Niên có chút bi thương, Kiều An Hảo không biết mình có nhìn nhầm hay không, mà từ trên khuôn mặt không cảm xúc của hắn, thấy được một tia thương cảm.
“Bởi vì, từ sau bộ phim này, tôi có tiền có danh, nhưng lại mất đi người con gái mà tôi yêu nhất.”
Mất đi người con gái mà hắn yêu nhất…
Kiều An Hảo nhíu mi, nhớ đến tối qua ở Kim Bích Huy Hoàng, mọi người hỏi hắn, nhiều năm như vậy đã từng thổ lộ chưa, hắn nói, đã, nhưng không thành công…
Kiều An Hảo do dự một chút, đem nghi hoặc trong lòng hỏi:“ Anh là quay xong [Trường Tương Tư], đi tìm cô ấy thổ lộ, sau đó thất bại sao?”
Hắn đúng là đi, nhưng chính là, lời chưa nói ra, đã không còn tư cách để yêu cô nữa rồi.
Tay Lục Cẩn Niên tùy ý để trên đầu gối, dùng sức nắm lại, chớp chớp mi mắt, thật lâu sau, mới nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, một lúc sau, còn nói thêm:“ Có thể coi là như vậy.”
Kiều An Hảo thực sự ngạc nhiên với câu chuyện của Lục Cẩn Niên, mặc dù nghe xong trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu:“ Sau đó, anh cùng cô gái kia vẫn giữ liên lạc chứ?”