Cho nên từ sau lần Kiều An Hảo đoán cách ra và chơi thắng Lục Cẩn Niên, phát hiện Lục Cẩn Niên luôn luôn ra cùng một thứ tự: Bao, kéo, đá.
Lúc ấy cũng vì cô vô tình phát hiện ra người con trai mình thầm thích có đặc điểm như vậy mà đáy lòng vui vẻ phấn khích hồi lâu, sau đó chính vì điểm đặc biệt này mà trở thành bí mật sâu kín trong lòng cô, chỉ mình cô biết được điều nhỏ nhặt này của anh.
Dĩ nhiên, từ lần đó, lúc cô và anh cùng chơi đoán số, chỉ cần ra thứ tự “Kéo, đá, bao” như vậy, thì có thể chắc chắn thắng.
Chẳng qua là sau 5 năm cô và anh không có bất kỳ liên lạc gì, không biết anh có còn giữ điểm đó nữa không?
Mặc dù Kiều An Hảo không quá phấn khích, nhưng vẫn ra ‘cây kéo’ trước, quả nhiên Lục Cẩn Niên ra chính là “bao”, cô thắng.
Lần thứ hai cô ra “Tảng đá”, Lục Cẩn Niên ra chính là “Cây kéo”, cô lại thắng.
Lần thứ ba cô ra chính là “Bao”, Lục Cẩn Niên ra chính là “Tảng đá”, cô toàn thắng.
Thì ra là, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn còn giữ nét đặc biệt này?
Lòng Kiều An Hảo khó nhịn được nổi lên một tia hạnh phúc nhỏ bé.
“Lục ảnh đế thua!” Tống Tương Tư cười híp mắt nói kết quả, sau đó chỉ chỉ ba ly rượu trên bàn: “Ba chén, uống cạn!”
Sau đó Tống Tương Tư nhìn mọi người trong phòng bao, nói: “Mọi người suy nghĩ một chút, nên hỏi Lục ảnh đế vấn đề gì đây? Cũng nên suy nghĩ tiếp, nếu Lục ảnh đế không trả lời vấn đề thì nên trừng phạt anh ta làm gì đây?”